“Ngũ tẩu, sắp phải nấu cơm rồi, nương bảo ta ra hỏi một tiếng, thân gia thái thái có kiêng kỵ gì không?” Phó Minh Nghĩa ở bên ngoài hô một tiếng, truyền đi rất xa, dẫn tới mấy phụ nhân kết bạn đến tặng quà đều nhìn qua.
Phương thị bĩu môi: “Chỉ biết la lối, sao không nói lần trước hại muội phu bị thương nặng, những ngày đó ta đến Song Hà Phô, cũng không thấy nửa người Phó gia đến mời ta ăn cơm. Hôm nay là biết có người đến tặng quà, ba ba hô hào cho người ta biết bà ta là có bao nhiêu hiếu khách đây mà! Phi!”
“Nhị thẩm tụi nhỏ, cẩn thận bị người nghe thấy, muội muội sau này còn phải ở đây sống qua ngày.” Lý thị kéo kéo áo Phương thị.
Phương thị thở dài: “Ta nếu không phải sợ muội muội sau này cuộc sống không tốt, ta đã sớm lật tung Phó gia lên rồi, chỉ bằng bọn họ đám người kia như gà con ấy ai có thể chịu được một roi của ta?!”
“Cũng may là ngươi còn nhớ muội muội ngươi phải sống qua ngày!” Ngọc thị cười trách mắng nhị tức phụ một câu, phân phó nói: “Được rồi, đem thịt và trứng gà chúng ta mang đến chia một nửa đưa đến phòng bếp đi.”
Phương thị cực kỳ không tình nguyện vươn tay xé thịt thành hai phần, so đo so đo chọn ra một nửa nhỏ, lại nhặt mười mấy quả trứng gà, hậm hà hậm hực đi ra khỏi cửa, khiến Ngọc thị lắc đầu buồn cười.
Ngày tắm ba ngày, Dương thị dù không vui cũng phải nặn ra nụ cười để chào hỏi trưởng bối trong thôn, ngày tắm ba ngày không đãi khách, phụ nhân trong thôn đến thăm Sở thị cười nói vài câu cũng đều về nhà, đợi bà đỡ giúp Tử Uyển tắm rửa thân thể quấn tấm chăn nhỏ lên, việc tắm coi như kết thúc, chỉ chờ ăn xong cơm trưa, thu tiền tắm, bà đỡ rời đi, mới coi như xong việc gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play