Vương thẩm đau lòng thở dài, vừa gấp vừa vội kêu người đỡ Sở thị đến nhà bà, Sở thị không muốn, Vương thẩm trừng mắt nhìn đôi mắt đầy tơ máu: “Ngươi xem cái nhà kia của ngươi, trừ giường của Sam nhi ra, những chỗ khác còn có thể ở được sao? Ngươi không biết sinh con ở cữ phải chịu tội gì sao? Ngươi coi ta là muội muội thì đừng nói gì nữa, tình nghĩa bao nhiêu năm của chúng ta là giả sao!”
Sở thị sắc mặt trắng bệch, đau đến nắm chặt tay Vương thẩm, nói cũng không nên lời. Vương thẩm gấp đến độ kêu Phó Minh Lễ ôm Sở thị, nhưng thấy thân thể suy yếu của Phó Minh Lễ, cắn răng một cái, bế ngang Sở thị lên, lảo đảo chạy về nhà mình, làm Vương thúc kinh hãi theo sau che chở như gà con.
Vốn là một màn rất buồn cười, nhưng trong mắt thôn dân lại đều lắc đầu thở dài, thỉnh thoảng còn có người hỏi có cần giúp một tay không, Trương thẩm từ xa đã xông tới, ồn ào: “Đây là sắp sinh sao? Nước nóng vải trắng chăn quấn người và quần áo nhỏ của trẻ con đã chuẩn bị chưa?”
"Thẩm à, ngươi xem cái nhà này, mạng cũng không lo được, nào còn công phu làm cái đó...” Ngày thường quan hệ với Vương thẩm không tệ, nên cũng biết một ít chuyện nhà chồng của Sở thị, bất bình nói.
Trương thẩm thở dài một tiếng: “Chị dâu nhà mẹ ta tháng này sinh, ta làm chăn nhỏ và quần áo nhỏ còn chưa đưa qua, để ta đi lấy đến ứng phó.” Một mạch chạy đi.
Bên này, đưa Vương thẩm an trí tốt Sở thị, mấy người bạn tốt đều tự giác đóng vai bà đỡ, người làm tạp dịch, chưa đến một khắc đồng hồ đã chuẩn bị thỏa đáng mọi thứ, Phó Minh Lễ khom người làm đại lễ: “Tạ chư vị tẩu tử tương trợ.”
Mấy nữ tử xua tay, cười: “Một thôn mà, không đáng gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play