“Bang bang bang!”
Sở thị quay đầu tiếp tục gõ cửa, Phó Minh Lễ ở một bên đỡ nàng, vừa hô: “Nương, người mở cửa đi, cứu cứu con gái ta, cháu gái của người đi!”
“Được rồi, lão Ngũ, không phải chỉ là hài tử phát sốt thôi sao? Sáng sớm ngày mai đi mời Lý lang trung lấy chút thuốc...” Phó Minh Hiếu nhíu mày có chút không cho là đúng với cách làm của Phó Minh Lễ, chỉ trích.
Chu thị ngáp một cái phụ họa: “Đúng vậy, nương lúc này đã sớm ngủ rồi, đều mau trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn một đống việc đấy?”
“Đại tẩu muốn ngủ thì về đi, không ai cản ngươi!” Sở thị đầu cũng không quay lại, nhàn nhạt đuổi Chu thị, Chu thị nghẹn lại, không tốt bụng trừng mắt nhìn hai vợ chồng đang gõ cửa.
“Nương, cầu người tỉnh lại đi, cứu cứu Sam nhi đi!” Phó Minh Lễ lại hô một tiếng, thanh âm như vậy ở trong đêm khuya tĩnh lặng truyền ra rất xa, không biết nhà ai chó sủa ăng ẳng, đèn ở hậu viện cuối cùng cũng sáng lên.
Dương thị khoác áo mở cửa, một khuôn mặt đen đến dọa người: “Nửa đêm canh ba Kêu cái gì mà kêu? Kêu hồn hả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play