Làn môi mềm mại của Trì Dung chạm vào, Thích Lục Tiêu cũng chẳng muốn né tránh. Cậu hạ mi, cố ý nghịch ngợm khẽ mút lấy vùng da lạnh lẽo nơi chỗ khiếm khuyết, ẩm ướt mềm mại như thể bị một chú cún con liếm qua.
Còn để lại một dấu răng.
“Dung Dung.” Thích Lục Tiêu từ trên cao cúi xuống, ánh mắt đen sẫm như mực nhìn cậu, giọng trầm khàn khẽ gọi.
Trái tim hắn dâng lên một cảm xúc nghẹn ngào.
Trong đời này, chưa từng có lúc nào hắn khát khao bản thân không bị khuyết tật đến như thế. Ngay cả năm đó, khi tỉnh lại trong bệnh viện sau vụ tai nạn xe hơi kia, phát hiện chính mình đã bị mất một cánh tay, hắn cũng chưa bao giờ có một khoảnh khắc nào cảm thấy như vậy.
Gò má Trì Dung gần như dán vào cánh tay hắn, sau đó ngẩng đầu lên rồi quàng tay qua cổ Thích Lục Tiêu, hôn lên môi hắn.
Phòng tắm trơn trượt, Thích Lục Tiêu định giữ lấy eo cậu để khỏi bị ngã nhưng lại không còn tay để chống vào tường, khi Trì Dung nhào tới, hắn đành tựa lưng vào bồn rửa phía sau để giữ lại thăng bằng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT