Khương Nhượng dùng máy tính trong tiệm trà của Tạ Sơ tra cứu một chút, xác nhận rằng Trình Văn Niên đã phá sản và vào tù, còn Cố Thanh Thành thì trong một vụ hỏa hoạn đã hy sinh khi cố gắng cứu lấy dữ liệu quan trọng trong phòng thí nghiệm.
Cô vẫn nhớ lần đầu tiên đến thế giới này, từng thấy Trình Văn Niên và Khương Vị Lai đi siêu thị mua sắm; lần thứ hai thì Khương Vị Lai cầm theo hương nến chuẩn bị đi cúng cô.
Mới chỉ chưa đến nửa năm: “tên sơn tặc” của cô đã giúp cô trả xong hết thảy món nợ thù rồi.
Trước đây cửa hàng tạp hóa chưa từng để cô gặp Cố Thanh Thành ở thế giới này. Đúng là như vậy, cô ở thế giới này đã c.h.ế.t rồi, có gặp cũng có ích gì đâu, cô vốn dĩ không thể ở lại thế giới này.
Khương Nhượng có chút buồn bã. Tạ Sơ lái xe đến cửa hàng tạp hóa để chuyển trà, còn cô thì tìm người đến mở khóa cửa chính của cửa hàng. Cô viết tay một bản di chúc giao cho Tạ Sơ, ngày ghi trên đó là trước khi cô chết.
Cô để lại cửa hàng tạp hóa này cho Tạ Sơ, từ nay về sau anh chính là chủ nhà của cửa hàng tạp hóa. Cô có quay lại thì cũng không cần lén lút nữa rồi.
Tạ Sơ đương nhiên biết cách liên hệ với văn phòng luật để biến bản di chúc này thành hợp pháp, dù sao thì chữ viết tay của cô, từng nét từng nét, bao năm nay vẫn không hề thay đổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT