“Cái cửa hàng tạp hóa kia có vấn đề, sao các người không đi điều tra Khương Nhượng?”
Khương Vị Lai đã phát điên rồi. Cô ta quay về thôn Cổ Hà định ngăn cha mình tái hôn, nhưng hoàn toàn không ai chịu nghe, quay về nhà họ Trình thì bị Cao Gia Trân mắng cho một trận, bảo cô ta phải biết thân biết phận, cô ta bây giờ không còn là con gái của phó huyện trưởng như trước nữa, đừng có bày cái vẻ tiểu thư cao ngạo đó ra.
Cô em chồng kiêu ngạo kia thì chẳng làm gì, lại còn chê bai cô ta nấu ăn dở, cứ lải nhải kể về người chị dâu trước đây tốt đẹp ra sao, còn nói nếu như anh trai cô ta không làm chuyện ngu ngốc thì sự nghiệp cũng đã không tiêu tan.
Hiện tại ai ai cũng nói cô ta là sao chổi, hại Bạch Ngọc Trúc vào tù, liên lụy khiến chức vụ của Khương Hữu Phúc bị cách chức, khắc cả Trình Văn Niên đến mức bị điều ra vùng biên cương.
Phi! Đó là lỗi của cô ta sao? Tất cả đều là do cửa hàng tạp hóa của Khương Nhượng! Nếu ngay từ đầu cửa hàng đó là của cô ta, thì đâu có xảy ra những chuyện ngày hôm nay. Vì nhất thời không nghĩ thông suốt, cô ta mới trèo tường vào cửa hàng tạp hóa định đập phá cái cửa đó.
Cô ta vừa bổ một búa xuống, cửa sau của cửa hàng vẫn không nhúc nhích chút nào, nhìn cái là biết có vấn đề rồi, được chưa? Cô ta còn nhìn thấy trong mắt Khương Nhượng ánh lên vẻ thương hại pha giễu cợt. Ngay sau đó, cô ta đã bị mấy người mặc thường phục bắt giữ.
La Quý nhìn cô ta như nhìn một kẻ ngốc. Nếu Khương Nhượng không chủ động khai báo về cửa hàng tạp hóa, thì Cố Thanh Thành căn bản không thể được rửa sạch mà vào phòng thí nghiệm. Vậy mà cô ta lại cứ lớn tiếng gào lên như thế, ai biết được cô ta còn đã nói với bao nhiêu người nữa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play