Thế giới Dân Quốc, cô đã không thể quay về nữa. Còn Cố Thanh Thành thì đã khôi phục được ký ức mười lăm năm, hiện giờ đã trở thành trụ cột kỹ thuật của thế hệ mới trong phòng thí nghiệm.
Khương Nhượng báo cáo lại đầy đủ với La Quý, Tiền Vạn Lý và Vệ Lương Chính. Nhờ vào ký ức được khôi phục và tài năng, năng lực chuyên môn của Cố Thanh Thành, mọi người dần dần cũng chấp nhận được sự thật này.
Họ yêu cầu Khương Nhượng mỗi nửa năm thử quay lại một lần, nhưng lần nào cũng không thành công. Đến mùa xuân năm thứ hai, khi vụ thu hoạch trà bắt đầu, Khương Nhượng vẫn không nhận được thông báo nào cả. Cô thử đẩy cánh cửa sau của cửa hàng tạp hóa, bên ngoài chỉ là một sân nhỏ tràn đầy sức sống. Vương Lục Mai đã trồng rau trong sân, dựng giàn nho, nơi góc tường còn có mấy khóm nguyệt quý và vài cây hồng.
Tiểu Kiều Kiều bây giờ đã biết đi, bé nhào vào lòng Khương Nhượng: “Tiểu cô cô, cô đang nhìn gì vậy?”
Đây là đứa con gái hoạt bát đáng yêu của anh trai và chị dâu, là bảo bối được cả nhà cưng chiều. Khương Nhượng mỉm cười, bế bé lên:
“Cô đang nhìn con gà trống béo múp ngoài sân đấy, tối nay tiểu cô cô làm gà xào cung bảo cho con ăn nhé.”
Hai không gian thời gian, quá khứ và tương lai, cô đều không thể quay về nữa. Nhưng Khương Nhượng lại cảm thấy khá vui, vì từ nay có thể an tâm sống cuộc đời bình dị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT