Khương Nhượng sau đó đi tìm Vệ Lương Chính, ủy thác cho ông đem căn nhà kia cho thuê. Cô không nấn ná, sau khi nhận lại nhà thì lập tức quay về căn cứ.
Trên tàu hỏa, cô thử hỏi cửa hàng tạp hóa: “Lương tâm cậu trỗi dậy à, còn nhắc tôi né cái muôi sắt to lúc nãy nữa chứ.”
Cửa hàng tạp hóa đáp: “Sợ cô bị đập xấu đi, làm chậm tốc độ kiếm tiền của chúng ta thôi.”
Ghế đối diện Khương Nhượng là một đôi vợ chồng trẻ mang theo một đứa bé. Khương Nhượng mỉm cười dịu dàng với đứa nhỏ, rồi đưa cho nó một con châu chấu vừa gấp xong bằng lá, đôi vợ chồng trẻ vội vàng cảm ơn cô.
Nhờ vậy, cô mới khéo léo che giấu được sự ngượng ngùng vừa rồi khi bị cửa hàng tạp hóa trêu chọc khiến bật cười.
Cô và cửa hàng tạp hóa không cần nói chuyện thành tiếng, chỉ cần giao tiếp trong ý thức là đủ.
Khương Nhượng nói: “Cậu biết tôi sống lại đúng không? Cậu chắc là một hệ thống gì đó, hoặc công nghệ cao. Nói xem, cậu cần nhiều tiền như vậy để làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play