Cung Lam không tin người đàn bà này lại có thể mặt dày đến mức ấy. Sau khi tái hôn với Cố Thành Nghiệp, bà ta không sinh thêm đứa con chung nào, nhưng Cố Thành Nghiệp lại đối xử với ba đứa con riêng của bà rất tốt. Thế nhưng bà vẫn không thấy hài lòng, bởi vì trước khi họ kết hôn, cha của Cố Thành Nghiệp từng phản đối cuộc hôn nhân này, và trong lúc phản đối bất thành đã đem toàn bộ di sản để lại cho đứa cháu trai duy nhất.
Trước khi kết hôn, bà ta nói một cách đầy chính nghĩa rằng mình tuyệt đối không phải là vì tham tiền, nhưng sau khi cưới, sống trong căn tứ hợp viện rộng lớn ấy suốt mười mấy năm, giờ bắt bà trả lại, bà tin là chẳng có mấy người làm được điều đó.
Khi xưa đứa “oan nghiệt đòi nợ” kia mất tích, ai cũng nói nó c.h.ế.t rồi, trong lòng bà ta cũng có chút áy náy, nhưng cảm giác ấy rất nhanh đã bị sự hả hê vì chiếm được căn tứ hợp viện nuốt trọn. Đến ba năm trước, khi đứa “oan nghiệt đòi nợ” kia trở về, trong lòng bà không còn chút áy náy nào nữa.
Bà chỉ nghĩ, một đứa bị cha mẹ bỏ rơi như nó, sao lại còn cố sống làm gì, chi bằng c.h.ế.t đi đầu thai lại còn hơn.
Bà ta đầy oán hận với Cố Thanh Thành, luôn tin chắc rằng anh là gián điệp.
Cung Lam trừng mắt đầy căm phẫn nhìn Khương Nhượng: “Cô dám! Cô có lý do gì mà đi quấy rầy công việc của họ chứ!”
Khương Nhượng nói: “Vậy thì để họ khuyên nhủ mẹ của họ, làm công tác tư tưởng. Nếu bọn họ không khuyên nổi bà, trong tay tôi vẫn còn di chúc, vậy thì ra tòa giải quyết, cũng xem như tôi đã dùng cách mềm trước khi dùng cách cứng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play