Trên chuyến tàu chuyên dụng từ Kinh thị đến căn cứ, Cố Thanh Thành và La Quý ngồi trong khoang riêng, đã rời căn cứ nửa tháng nay.
La Quý bưng đến một chậu nước, đưa cho anh gương và d.a.o cạo râu: “Sửa sang lại bản thân một chút, để còn đi gặp vợ cậu.”
Cố Thanh Thành cẩn thận cạo đi lớp râu lún phún. Hốc mắt của La Quý thâm quầng, nửa tháng vừa qua thật sự rất gian nan, nhưng cuối cùng cũng vượt qua được.
Những thông tin mà Khương Nhượng tiết lộ cơ bản đã được xác thực. Họ thậm chí còn tìm đến hậu duệ nhà họ Cố vẫn còn sống.
Cố Cửu tiểu thư vẫn còn tại thế. Khi họ đưa ảnh của Khương Nhượng ra, Cố Cửu tiểu thư đeo kính lão, xem thật kỹ, rồi lấy ra album ảnh quý giá của mình, chỉ cho họ bức ảnh đen trắng đó.
Cố Cửu tiểu thư nói: “Từ trước lúc anh bảy tôi mất tích, anh ấy vẫn luôn đi tìm cô gái tên Khương Nhượng này. Tiếc là mãi không tìm thấy, nên tôi rất ấn tượng với cô ấy, không thể nhận nhầm người được. Cô ấy... còn sống chứ?”
La Quý và các đồng chí lại tìm đến người đã phát hiện ra Cố Thanh Thành ba năm trước, hỏi lại tình hình lúc đó. Người đó nói: “Tôi thấy anh ta đầy người toàn vết thương đi về phía tôi, miệng cứ lẩm bẩm ‘Nhượng Nhượng… tìm Nhượng Nhượng’, tôi liền tránh ra, rồi anh ta ngã gục.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play