Sau khi quay lại, cô vẫn tiếp tục mở tiệm tạp hóa như thường, không để ý đến sự dò xét của người khác. Mạnh Thiên Đông sang tìm cô trò chuyện, Khương Nhượng còn tặng cô ấy một chai nước hoa hồng nguyên chất: “Chị về dùng thử đi. Nếu thấy tốt, lần sau em lại bảo Cố Thanh Thành chở cho em một xe hoa hồng về nữa.”
Mạnh Thiên Đông về đến nhà, Lương Phù vội vàng hỏi: “Em thấy tình hình của Tiểu Khương thế nào rồi?”
Mạnh Thiên Đông nhíu mày: “Không thấy gì bất thường cả, còn nói khi Tiểu Cố quay về thì nhờ anh ấy chở thêm một xe hoa hồng nữa cho cô ấy.”
Lương Phù nói: “Căn cứ đã xử lý mấy kẻ tung tin đồn rồi. Ông ngoại của Tiểu Cố trước kia là người đứng đầu căn cứ, mà Tiểu Khương lại bình tĩnh như vậy, chuyện gián điệp chắc chắn là hiểu lầm. Biết đâu mấy hôm nữa anh ấy sẽ quay về.”
Không phải ai cũng tốt bụng như vợ chồng Mạnh Thiên Đông. Kha Hội cũng nghe được tin đồn, trong lòng lại mừng thầm. Cố Thanh Thành đã mấy ngày không về nhà, chắc chắn là gián điệp rồi. Khương Nhượng là người nhà anh ta, cũng không thể ở lại căn cứ, cái tiệm tạp hóa đó chắc chắn sẽ phải đổi người kinh doanh.
Kha Hội từ lâu đã nhòm ngó tiệm tạp hóa, vậy mà Khương Nhượng vẫn còn tâm trạng mở cửa buôn bán. Cô ta chạy đến, mua một túi đường trắng, nói: “Tiểu Khương, cái tiệm tạp hóa này của cô chắc cũng không trụ nổi nữa đâu. Hay là chuyển cho tôi đi, tôi còn có thể trả cô chút tiền.”
Khương Nhượng nhàn nhạt đáp: “Giờ buôn bán đang tốt như vậy, sao tôi lại không trụ nổi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT