Bạch Ngọc Trúc đứng ra hòa giải, nói dù sao hiện tại cũng chưa kết hôn, Khương Vị Lai không tiện sống trong nhà họ Trình.
Bà dắt Khương Vị Lai ra ngoài thuê nhà, nói xong là dẫn cô ta đi luôn. Còn nhà họ Trình muốn ăn cơm thì tự đi nấu lấy.
Khương Vị Lai than thở với Bạch Ngọc Trúc, nói nhà họ Trình bắt cô ta đi làm thay ở xưởng trà, cô ta thật sự không làm nổi. Mới làm có mấy ngày tay đã rộp lên hết cả rồi.
Mẹ Trình còn nói, trước đây Khương Nhượng việc trong nhà, việc bên ngoài đều làm rất giỏi, bây giờ những việc mà Khương Nhượng từng làm, cô ta đều phải học theo, không thể cứ quấn lấy Trình Văn Niên mà chẳng lo làm ăn.
Cô ta đến Lạc Thành là để yêu đương kết hôn với Trình Văn Niên, chứ không phải đến làm việc hay nấu cơm, dọn dẹp cho nhà họ Trình.
Bạch Ngọc Trúc nói:
“Từ nhỏ đến lớn con chưa từng chịu khổ, được chúng ta nuông chiều riết thành hư. Kết hôn và yêu đương là hai chuyện khác nhau, nên mẹ sẽ tìm cách mua lại cửa hàng tạp hóa của Khương Nhượng cho con. Khu đó buôn bán rất tốt, năm xưa cụ cố chính là dựa vào cửa hàng đó mà gây dựng nên cơ nghiệp bạc triệu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT