Chiều tối, Khương Vệ Dân xuống sông bắt mấy con cá mè, thả vào thùng gỗ nuôi tạm.
Khương Nhượng dậy từ bốn giờ rưỡi sáng. Cách nấu canh cá của cô khác người ta, đầu tiên cắt khúc cá rồi xào qua với dầu nóng, sau đó mới cho gừng tươi vào hầm. Cá hầm kỹ đến mức xương cũng mềm nhừ, thịt cá thì tan ra trong nước. Cuối cùng dùng rây lọc kỹ một lượt, chỉ giữ lại phần nước canh thơm ngọt đậm đà, hương vị khó cưỡng.
Kiếp trước, Trình Văn Niên rất thích uống một bát canh cá đậm đà do cô nấu vào những đêm tăng ca. Bây giờ, Khương Nhượng đổ canh cá vào nồi đất, lòng nghĩ: kiếp này, Trình Văn Niên sẽ không bao giờ được uống canh cá cô nấu nữa.
Cô bắt xe kéo của làng lên huyện thành, ghé bệnh viện huyện thăm cha. Khương Nhượng múc canh cá cô dậy sớm hầm từ trong nồi đất ra, nhìn thấy Khương Hữu Vi uống hết một bát, lúc ấy cô mới yên tâm rời đi.
Khương Hữu Vi nhìn đứa con gái rạng rỡ như hoa vẫn ngày ngày vất vả đi lại vào thành kiếm tiền, trong lòng buồn bã không chịu nổi, bèn nói với Bạch Huệ Lan:
“Tôi không muốn làm gánh nặng cho Vệ Dân và Nhượng Nhượng nữa, bệnh này tôi không chữa đâu.”
Bạch Huệ Lan phát cho ông một cái, giận dữ nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play