Trong giai đoạn đầu thai kỳ, sức đề kháng của cơ thể giảm sút, dễ mệt mỏi, có xu hướng thiếu máu, dinh dưỡng lại không cân bằng, áp lực tinh thần tăng cao. Tất cả đều khiến nguy cơ bị cảm lạnh cao hơn nhiều so với người bình thường. Vì thế, rất nhiều phụ nữ vừa mới mang thai nhưng chưa nhận ra lại tưởng mình chỉ bị cảm cúm thông thường, uống thuốc cảm rồi mới hối không kịp.
Mang trong mình sinh mệnh mới, cơ thể người mẹ tiêu hao nhiều năng lượng hơn trước. Mặc dù lượng máu trong thời kỳ mang thai có tăng lên, nhưng phần tăng thêm ấy chủ yếu là nước, khiến nồng độ máu loãng ra, từ đó miễn dịch lại càng suy giảm hơn.
Người xưa dĩ nhiên không biết những điều này, nhưng với thân là một bác sĩ, Tô Liên Y lại biết rất rõ. Nàng rất muốn nói với Sơ Huỳnh rằng, mình chỉ bị cảm gió, không hề mang thai. Thế nhưng cơn buồn nôn cứ cuộn lên từng đợt, khiến nàng không sao mở miệng nổi.
Tô Liên Y giật lấy thìa đường trong tay Sơ Huỳnh, nhét cả muỗng vào miệng. Để viên đường tan dần, chờ đến khi vị đắng chát trong cổ họng dịu đi mới từ từ nuốt xuống.
“Liên Y, chúc mừng ngươi nhé.” Nàng ta chống tay lên bụng bầu, vui vẻ quấn lấy Tô Liên Y, vừa quay đầu vừa liếc mắt đầy hàm ý về phía Đại Hổ: “Cả ngươi nữa, Đại Hổ, chúc mừng nhé, sắp được làm cha rồi.”
Đại Hổ đỏ mặt đến tận mang tai, lúng túng muốn nói lại thôi, gương mặt như sắp bốc cháy: “Không… chuyện đó… ta…” Trông cứ như người vừa nuốt phải hoàng liên.
Tô Liên Y vội vàng múc một gáo nước lạnh, nuốt xuống ừng ực, cố đè cơn nôn đang trào lên tận cổ. Phải một lúc lâu sau mới gượng gạo lên tiếng: “Sơ Huỳnh, ta không có thai. Cảm mạo và mang thai chẳng có liên quan gì với nhau cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT