Sau này Tô Liên Y mới biết, đúng như nàng đã đoán trước, lúc Đại Hổ cõng nàng trở về thì Sơ Huỳnh cùng những người khác đang học bài trong sân. Sơ Huỳnh thấy nàng ngất đi liền theo vào trong phòng. Trong khi Đại Hổ đi mời đại phu, Sơ Huỳnh đã giúp nàng thay quần áo.
Trời đã tối đen, Tô Liên Y uống hết bát thuốc mới sắc, thở dài một hơi nhẹ nhõm.
Đại Hổ quay lại vì vừa rồi đã bị nàng sai đi đưa Sơ Huỳnh về. Vừa bước vào cửa đã thấy Tô Liên Y ngồi bên bàn ở đại sảnh, tay ôm bát thuốc, mắt đăm đăm nhìn mấy viên đá đặt trên bàn, trông như đang trầm ngâm suy nghĩ điều gì. Hắn không hiểu, nhưng cũng chẳng hỏi, chỉ im lặng ngồi xuống cạnh bàn.
“Những thứ ta vừa bảo ngươi chuẩn bị, đều đã chuẩn bị xong chưa?” Nàng hỏi, giọng nói đã hồi phục phần lớn, nhưng vẫn còn chút khàn khàn, không trong trẻo như thường ngày, lại mang theo một nét quyến rũ lạ thường.
“Ngươi nên nghỉ ngơi.” Đại Hổ đáp.
TÔ Liên Y đặt bát xuống, nói: “Ta đã ngủ cả đêm rồi, không cần nghỉ nữa. Huống hồ, ta là người chỉ cần trong lòng có chuyện là không thể yên tâm ngủ được. Nằm xuống mà đầu vẫn nghĩ ngợi thì cũng chỉ phí thời gian, chi bằng sớm giải quyết xong mọi việc, rồi mới an tâm mà nghỉ.”
Trải qua một tháng chung sống, Đại Hổ cũng phần nào hiểu rõ Tô Liên Y. Hắn biết bề ngoài nàng có vẻ ôn hòa, thong thả, nhưng khi cố chấp thì chẳng kém ai. Hắn không tranh cãi thêm, đứng dậy ra sân, mang vào những thứ nàng đã dặn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play