Tô Liên Y cả đêm không chợp mắt, lại còn vắt óc suy tính đủ điều, nên chỉ một chút sơ sẩy đã khiến một “cao thủ bơi lội” như nàng cũng lỡ tay sẩy chân, bị sặc nước đến mức ngất xỉu ngay tại chỗ.
Đại Hổ hoàn toàn không hề hay biết nguyên nhân, chỉ tưởng mọi tội lỗi đều do câu nói đùa quá trớn của mình mà ra. Hắn cứ tưởng Tô Liên Y vì xấu hổ, đành dùng “cái chết” để chứng minh sự trong sạch.
Hắn từ nhỏ lớn lên trong quân doanh, suốt ngày chỉ quen cầm đao luyện võ, làm gì có cơ hội va chạm với nữ nhân, hiểu biết về nữ nhân cũng chỉ nghe người ta đồn đại mà thôi.
Hắn từng nghe nói, thế gian có kiểu phụ nữ gọi là “liệt nữ trinh tiết”, chỉ cần bị đàn ông xa lạ nhìn trộm một lần cũng đủ thấy nhục nhã, mất sạch mặt mũi, không còn mặt mũi sống tiếp. Chẳng lẽ Tô Liên Y chính là loại người ấy? Nhưng… bình thường chung đụng đâu có thấy nàng rụt rè hay kiểu cách gì đâu chứ…
Đại Hổ bơi rất giỏi, sức lại khỏe. Dù thân hình Tô Liên Y cao dong dỏng, nhưng ở trong tay hắn lại nhẹ bẫng như con chim nhỏ nép vào người. Hắn lập tức xoay nàng lại, để mặt úp xuống, một tay đỡ lấy vai, tay kia thì không ngừng vỗ vào lưng nàng.
Chẳng mấy chốc, Tô Liên Y ho sặc mấy tiếng, nôn ra được vài ngụm nước, hơi thở dần ổn định trở lại.
“Tô Liên Y, ta chỉ đùa một câu thôi mà, sao ngươi lại nghĩ quẩn như vậy? Dù người đời có coi trọng sự trinh tiết của nữ nhi đến đâu thì mạng sống vẫn là quan trọng nhất. Kiến còn ham sống, huống chi là người! Ta chỉ nói chơi vài câu, cũng đâu có thực sự vô lễ với ngươi. Sao phải vì ánh mắt thiên hạ mà ép mình vào đường chết?!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play