Eđit: Cà Bông 🐡
Beta: Tắc Linh 🦉
______________
“Trận này nếu thắng…”
“Thì sao?”
“Cho cậu được hôn Lộ Lộ.”
Lộ Lộ, là cô mèo con mà Trần Hiệt nuôi.
Giang Đề điều khiển chuột dừng lại một giây.
“Âu u ~~” — trong tai nghe bỗng nổ lên một mảnh âm thanh u ám kỳ quái, chói tai như tiếng hát giễu cợt.
Time la to:
“Đội trưởng! Em thật sự ghen tị đó! Anh chưa bao giờ cho em hôn Lộ Lộ hết!”
Triệu Bắc Nam hùa theo:
“Chính xác! Nhiều năm như vậy rồi, tình cảm chẳng lẽ đều là giả sao?!”
Trần Hiệt tặc lưỡi:
“Các cậu đừng lằng nhằng nữa. Lộ Lộ không thích mấy thằng đàn ông thối các cậu, tôi biết làm sao giờ?”
Time nghi ngờ:
“Giang Đề chẳng phải cũng là đàn ông thối à?”
Trần Hiệt đáp ngay:
“Giang Tiểu Đề mà giống các cậu sao? Trước hết, con gái tôi thuộc phe nhan sắc, chỉ riêng mặt mũi thôi, các cậu đã không đủ trình để so với Giang Tiểu Đề rồi.”
Cloud không nhịn được nữa, chửi:
“Má nó, Giang Tiểu Đề mới tới vài ngày, anh bị nó cho uống mê hồn canh rồi à?!”
“Ngã ngã ngã ngã ngỗng ngỗng——” Trong phòng huấn luyện lập tức vang lên một trận cười như tiếng ngỗng kêu, cao thấp phập phồng.
Ngay cả Trần Hiệt cũng cười theo.
Giang Đề cũng cười, đứng ở tháp dưới, tay cứng đờ, cả người cứng ngắc như gỗ.
Lỗ tai lại chẳng hiểu sao nóng bừng.
Cậu quay đầu liếc Trần Hiệt một cái, rồi bĩu môi nói khẩu hình:
“Ngốc.”
Tắc Kè Hoa là một tướng có hai hình thái, nhưng người chơi chỉ được chọn một hình thái ngay tại lúc chọn tướng. Đã chọn thì không thể đổi lại trong suốt trận.
Vì vậy, trên thực tế, đây gần như là hai tướng khác nhau được nhét vào một khung.
Trên đấu trường chuyên nghiệp, một khi có đội chọn Tắc Kè Hoa, thì đội còn lại lập tức bước vào một ván “đánh cờ đoán bài”, vì họ không thể biết đối thủ sẽ chọn dạng nào cho đến khi trận bắt đầu.
Mỗi hình thái sẽ kéo theo một hệ thống khắc chế hoàn toàn khác nhau.
Dự đoán đúng thì dễ xử lý, đoán sai thì… dễ toang cả đội hình.
Trong trận huấn luyện giữa EOG và WWG này, cả hai tuyển thủ AD đều rất ăn ý, cùng chọn dạng xạ thủ tàng hình của Tắc Kè Hoa.
Triệu Bắc Nam thấy vậy lập tức kêu lên:
“Đối mặt kiểu gì đây? Ice bắn súng chuẩn đến phát ớn!”
Time cũng gào:
“Chuẩn xác! Năm ngoái bọn mình gặp WWG ở chung kết mùa giải, bị hắn bắn trúng một phát là mất mạng. Trận đó xong về nhà ngủ, kéo chăn lên là toàn thấy… đạn! Ám ảnh quá trời quá đất!!”
Khư Mang Nhất Lộ là game có cơ chế kết hợp giữa đẩy trụ và triệu hồi thú cưng.
Tất cả tướng đều mang hình người trước cấp 5.
Sau khi đạt cấp 5 và có chiêu cuối, mới có thể triệu hồi bản thể thú cưng — gọi là “manh sủng”.
Giang Đề lặng lẽ farm lính lên cấp, môi hơi mím, không nói gì.
Cậu là thiếu niên 18 tuổi, nhưng cả người lại toát ra khí chất lạnh lùng đầy tính “chuyên nghiệp eSports”.
Hai phút sau, cả Giang Đề và Ice đều đạt cấp 5, mở được chiêu cuối.
Tiếp theo, hai người đồng thời triệu hồi Tắc Kè Hoa dạng xạ thủ tàng hình, bắt đầu tìm vị trí bắn tỉa.
Triệu Bắc Nam lượn lờ ở đường trên, cố tình gây nhiễu tầm nhìn cho Ice.
Nửa phút sau, thành công “ăn đạn”.
“A— đau quá đau quá đau quá!!!”
Giang Đề: “…”
Mới cấp 5 thôi, đau được bao nhiêu chứ?
Triệu Bắc Nam nói tiếp:
“Giang Tiểu Đề! Cậu sẽ không để phụ trợ của mình bị bắt nạt chứ, đúng không?”
Giang Đề gật đầu:
“Ừ.”
“Vậy tôi đi dò tầm nhìn cho cậu. Cậu bắn hắn giùm tôi, báo thù cho tôi nha?”
Giang Đề: “Được.”
Tắc Kè Hoa dạng tàng hình không hiện lên bản đồ, nên địch gần như không thể biết nó đang ở đâu.
Muốn tìm ra, chỉ có thể chủ động đi kiểm tra tầm nhìn.
Triệu Bắc Nam là một hỗ trợ mới chưa thành hình, rất yếu. Nhưng để tạo điều kiện cho AD, cậu buộc phải đi tới ranh giới bên địch.
Càng tiến gần ranh giới, nguy hiểm càng lớn.
Mỗi bụi cỏ, mỗi tảng đá, mỗi khúc cua đều tối đen như mực, âm khí dày đặc.
Triệu Bắc Nam vừa làm tầm nhìn, vừa run rẩy nói:
“Giang Tiểu Đề, cậu nhất định phải bắn trúng hắn nha. Nếu không thì không chỉ mất phụ trợ mà đến mấy lời ngầu cậu nói lúc đầu cũng không giữ được mặt mũi đâu!”
Giang Đề: “Được.”
Triệu Bắc Nam dẫn tầm nhìn cực kỳ cẩn thận. Cuối cùng cũng tìm thấy Ice nấp trong một khe đá gần ranh giới.
Ngay lúc đó, một dấu đỏ hiện lên trên đầu cậu.
Triệu Bắc Nam: …
Mẹ ơi, tâm ngắm rơi đúng ngay đầu tôi.
Triệu Bắc Nam hét lớn:
“Bắn mau! Nhanh lên nhanh lên nhanh lên!”
Giang Đề thản nhiên đáp:
“Ừm.”
Một lát sau, không khí như bị xé toạc.
PẰNG! PẰNG! Hai viên đạn bay qua sát bên tai trái và tai phải của Triệu Bắc Nam.
Triệu Bắc Nam suýt nữa ngất xỉu, nhưng sau đó nhíu mày hỏi:
“Giang Tiểu Đề, cậu bắn trượt à?”
Giang Đề nói tỉnh bơ:
“Ừ, xa quá.”
Triệu Bắc Nam tức lên:
“Nhưng Ice bắn trúng cậu mà?! Giải thích xem nào!”
Cùng một tướng, cùng tầm bắn. Ice bắn trúng Giang Đề, còn Giang Đề lại bắn không trúng Ice?
Rõ ràng là do Giang Đề bắn không chuẩn!
Giang Đề im lặng, không biện hộ.
Không khí bỗng trở nên gượng gạo. Time và Cloud thấy vậy cũng hơi xấu hổ.
Cloud vội nói:
“Tôi xuống bot hỗ trợ đây.”
Time cũng nói:
“Tôi đánh xong con rồng là xuống liền.”
Triệu Bắc Nam nghĩ thầm:
“Vấn đề không nằm ở chỗ chi viện hay không, mà là tôi đã liều mạng đi mở tầm nhìn cho Giang Đề cơ mà!”
Tầm nhìn đã làm tốt, Ice đã bị lộ vị trí, Giang Đề lại đang trong trạng thái tàng hình — lợi thế hoàn toàn nằm trong tay cậu ấy.
___________________
Beta: trong quá trình làm có thể tui sẽ bỏ sót sạn mong mọi người thông cảm