Eđit: Cà Bông 🐡

Beta: Tắc Linh 🦉

______________

Giang Đề thi đấu chuyên nghiệp bộ môn “Khư Mang” chỉ vỏn vẹn một năm, bị bán trao tay hai lần, còn từng liên tiếp khiến ba đội tuyển phá sản. Người trong giới đặt cho cậu những biệt danh chẳng mấy hay ho: “Ôn thần Liên minh”.

Cho đến một ngày, đội tuyển vô địch EOG bất ngờ tuyên bố ký hợp đồng với cậu — thay thế tuyển thủ xạ thủ (AD) kỳ cựu đã cống hiến 6 năm.

Cư dân mạng phẫn nộ:

“Cái tên noob đó cũng xứng chắc?”

Nhưng không ai ngờ rằng —

Giang Đề chỉ dùng một tay cũng đủ để khuấy đảo giới chuyên nghiệp. Với kỹ thuật xạ thủ hoa mỹ, cậu đã tạo nên kỳ tích 17 trận toàn thắng trong một mùa giải, đoạt cú ăn ba trong năm đầu tiên, thẳng tiến chức vô địch thế giới, vươn lên đỉnh cao mơ ước của biết bao người — danh hiệu FMVP danh giá nhất.

Trở thành tuyển thủ trẻ tuổi nhất, nhanh nhất đạt được Grand Slam trong lịch sử Liên minh.

Cư dân mạng: “Ơ… qua loa quá rồi, mặt đau ghê...”

 

Khi biết tin "tiểu ôn thần" Giang Đề sẽ gia nhập, cả đội EOG đều không giữ nổi bình tĩnh.

Phụ trợ: “Tui sợ lắm.”

Đường giữa: “Không chào đón.”

Đi rừng: “Từ chối làm đồng đội với đồ noob.”

Chỉ có đội trưởng Trần Hiệt là im lặng.

Ngày Giang Đề gia nhập —

Phụ trợ: “Dễ thương quá trời.”

Đường giữa: “Muốn sờ ~”

Đi rừng: “Lại đây nè, bán manh đi~”

Chỉ có đội trưởng Trần Hiệt vẫn im lặng.

Sau khi Giang Đề giúp EOG đoạt chức vô địch, các đồng đội ngày nào cũng ——

Phụ trợ: “Hú hú Đề Bảo của tui!”

Đường giữa: “Fans tụi tui đều mê Đề Bảo!”

Đi rừng: “Cả nước mê Đề Bảo!”

Chỉ có đội trưởng Trần Hiệt vẫn giữ im lặng.

Cho đến một sáng nọ, cả đội phát hiện Giang Đề biến mất khỏi phòng, tìm khắp nơi không thấy, ai nấy đều hoảng hốt.

Bỗng nhiên, đội trưởng Trần Hiệt từ phòng ngủ bước ra, trên tay ôm theo một " bé tiểu quán quân".

Chỉ thấy nhóc kia đang mặc sơ mi đội trưởng, cổ đầy dấu hôn, cả người lả đi như mất ý thức.

Các đồng đội: “……???”

Chiếm đoạt đoàn sủng, đội trưởng, anh là cẩu nam à?

【 Giải thích thuật ngữ 】

AD: Xạ thủ, vị trí chủ lực gây sát thương từ xa trong game MOBA.

FMVP: Tuyển thủ có giá trị nhất trận chung kết (Final MVP).

Đoàn sủng: Cả đội cùng cưng chiều một người.

 

【 Gợi ý đọc truyện 】

1. “Đoàn sủng” nghĩa là toàn đội sủng một người.

 

2. Không có tình tiết đại chúng phản cảm. Nếu bạn không thích vẫn có thể lướt qua~

 

3. Truyện lấy cảm hứng từ các game MOBA như Liên Minh Huyền Thoại, Vương Giả Vinh Diệu. Không hiểu game cũng không sao, vẫn dễ đọc!

 

4. Tình cảm siêu ngọt, cốt truyện siêu đã, yên tâm nhảy hố nha~

 

Tag: Cường cường – Tình yêu sâu sắc – Kỹ thuật thi đấu – Ngọt văn

Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Trần Hiệt, Giang Đề ┃ Vai phụ: Nhiều nhân vật khác ┃ Chủ đề: Rất thích rất thích cái người dễ thương ấy!

Thông điệp tác phẩm: Tự do, kiên cường, dũng cảm, hạnh phúc!

____________________

EOG chỉ trong một đêm đã tụt mất 200.000 fan.

Phòng hoạt động của đội lo đến mức rụng cả tóc. Đây là khủng hoảng rớt fan lớn nhất kể từ khi đội thành lập đến nay.

Còn nghiêm trọng hơn cả trận chung kết cách đây một tháng, khi họ bị đội Quỷ Vương lội ngược dòng 3-4 và giành mất chức vô địch.

Nguyên nhân? Đội bất ngờ thay đổi vị trí AD chủ lực.

Đổi tuyển thủ không phải chuyện mới, nhưng lần này EOG làm quá mức.

AD cũ – Hoa Huyền – người đã cống hiến 6 năm, đem về nhiều cúp vô địch. Tuy trình độ có phần đi xuống, nhưng vẫn là tuyển thủ đáng gờm.

Cậu vẫn chưa tuyên bố giải nghệ, vậy mà bỗng nhiên bị thay thế.

Fan làm sao chịu được?

Nếu như EOG đổi sang một người mạnh hơn Hoa Huyền, fan còn có thể thông cảm.

Nhưng cố tình lại đổi thành — Giang Đề.

Nam, 18 tuổi. Một cậu thiếu niên chưa trưởng thành.

Đừng nhìn cậu còn nhỏ, chứ đã thi đấu chuyên nghiệp được một năm. Vị trí sở trường là phụ trợ.

Chỉ trong một năm, cậu từng lang bạt qua ba đội tuyển. Đội nào có cậu là rớt phong độ đội đó.

Không ai quên được biệt danh “Ôn thần Liên minh” dành cho cậu.

Lần này, “tiểu ôn thần” lại đặt chân vào đội mạnh như EOG.

Tin tức vừa lan ra, cả giới bùng nổ.

Fan đau lòng, anti hả hê.

“Cái gì cơ?”

“Giang Đề ——!!”

Một tiếng gào thét vang dội khắp trụ sở EOG từ sáng sớm.

Nắng ban mai hắt lên bàn họp, một chú mèo nhỏ nằm lười trên bậu cửa sổ.

Bên bàn họp, ba thành viên kỳ cựu của đội – đi rừng, đường giữa và phụ trợ – lăn lộn cả đêm mất ngủ, giờ nằm bệt ra ghế.

Bên kia, huấn luyện viên chính Tần Thư đang bị giám đốc đội ép chất vấn.

Giám đốc không kìm nổi giọng hét lên:

“cô không tìm ai khác được sao? Cứ nhất định phải chọn cái tên ‘tiểu ôn thần’ đó?”

Tần Thư khoanh tay, thản nhiên đáp:

“Bình tĩnh, tôi hiểu tâm trạng của anh. Có gì thì cứ hỏi.”

Giám đốc hít sâu một hơi, chỉ vào một thành viên béo trong đội:

“Giang Đề vốn đánh phụ trợ. Bây giờ cô đưa cậu ta vào để cạnh tranh vị trí với người của chúng ta sao?”

Tần Thư đáp:

“Trước đánh phụ trợ thì giờ không thể đánh xạ thủ chắc?”

“Vậy thì cậu ta lấy gì để thay thế Hoa Huyền?”

“Câu hỏi hay. Bởi vì cậu ta là đệ nhất của buổi  huấn luyện.”

Lời này vừa thốt ra, cả phòng họp im lặng.

Giám đốc và ba thành viên kỳ cựu nhìn nhau không tin nổi.

Cười chết mất, chuyện gì vậy?

Giang Đề bọn họ không lạ gì, mới một năm thi đấu đã thay ba đội.

Trừ đội thứ ba từng lọt vào vòng đấu loại khu vực, hai đội còn lại toàn bị loại từ vòng gửi xe.

Một kẻ như vậy mà bảo có đủ thực lực để vào đội vô địch EOG?

Ai tin?

Nhưng sự đã rồi, phản đối cũng vô ích…

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play