Eđit: Cà Bông 🐡
Beta: Tắc Linh 🦉
______________
Giang Đề “thật xin lỗi” là cái gì?
Mười phút trước ——
Hai đội chính thức bắt đầu huấn luyện, bước vào giai đoạn chọn tướng.
EOG có bốn thành viên đã hơn một tháng chưa chơi game nghiêm túc, nên ván đầu tiên chỉ là để “làm nóng người”, đội hình được chọn tương đối ngẫu hứng.
Triệu Bắc Nam ở lượt pick đầu, khi đến lượt mình thì hỏi AD:
“Giang Đề, cậu muốn chơi với hỗ trợ nào?”
Giang Đề ở vị trí thứ tư, đáp:
“Tùy.”
AD đã nói “tùy”, vậy hỗ trợ liền thật sự chọn đại.
Sau đó tới lượt solo top và đường giữa chọn tướng.
Trần Hiệt chọn... một con chó.
Ngay lập tức, tai nghe vang lên tiếng đồng đội loạn cả lên.
Đi rừng – Time:
“Không đùa được đâu trần ca, mới vào game đã pick chó? Có hơi quá rồi đó?”
Đường giữa – Cloud:
“Đội trưởng à, không cần phải làm vậy.”
Hỗ trợ – Triệu Bắc Nam:
“Đối thủ sẽ tưởng bọn mình coi trọng quá mức mà nổi máu tự cao lên cho coi.”
Giang Đề ngẩng đầu nhìn vào khung chọn tướng của vị trí số 2 – là một con quỷ sát minh khuyển.
Khó trách đồng đội phản ứng dữ dội như thế, đây là tướng tủ nổi danh của Trần Hiệt.
Bởi vì thao tác con tướng này quá yêu nghiệt, từng một thời làm mưa làm gió trên đấu trường suốt mấy mùa, nên Trần Hiệt khi dùng quỷ sát minh khuyển còn được gọi là “Minh Vương” hoặc “Khuyển Đế”.
Chiếc cúp FMVP đầu tiên của hắn cũng là nhờ tướng này.
Nhưng mà, trong game có một định luật ngầm – ai quá mạnh thì bị nerf.
Gần như tuyển thủ chuyên nghiệp nào cũng gặp kiếp nạn này. Một khi dùng một tướng nào đó quá xuất sắc, công ty game sẽ lập tức “chăm sóc” bằng cách giảm sức mạnh.
Trần Hiệt không phải ngoại lệ. Hắn từng bị nerf ba lần, bị chém ba đao, thậm chí còn bị đào thận ba lượt.
Không chỉ vậy, mỗi lần tướng bị nerf, đối thủ còn đưa hắn vào danh sách cấm pick gần như vĩnh viễn.
Kết quả là, quỷ sát minh khuyển đã hơn 300 ngày không xuất hiện trên đấu trường chính thức.
“Ba trăm ngày rồi đó, đủ để sinh ra một đứa nhỏ biết đi mua nước tương.” – Tần Thư nói, “Thông cảm cho đội trưởng đi, anh ta chỉ muốn chơi một chút, thì cho anh ta chơi đi.”
Mọi người phá lên cười.
Giang Đề cũng bật cười, rồi tựa lưng vào ghế với dáng vẻ lười biếng. Trong đôi mắt vốn dửng dưng của cậu, lại thoáng qua một ánh sáng.
Giang Đề bắt đầu đánh chuyên nghiệp khi giai đoạn hoàng kim của các tuyển thủ huyền thoại đã kết thúc.
Còn Trần Hiệt – chính là huyền thoại của thế hệ trước, chỉ cần ai thấy hắn, đều phải cúi đầu gọi một tiếng “Trần Thần”.
Cho nên, tuy Trần Hiệt là “cẩu ”, nhưng Giang Đề… rất muốn tận mắt nhìn thấy “cẩu ” hóa thân của Trần Thần với quỷ sát minh khuyển.
“Cái gì mà phát cuồng?” – Trần Hiệt tức cười, “Vừa rồi máy lag hai giây, tướng chó là do hệ thống chọn ngẫu nhiên.”
Mọi người: “…”
Không ai tin.
Đội trưởng, chúng tôi đã nhìn thấu anh rồi.
Bên kia, WWG thấy Trần Hiệt tung ra tướng tủ liền không dám lơ là, lập tức chọn cặp đôi “best pick” của họ.
Lúc này, EOG trầm mặc.
“Chết cha rồi…” – Triệu Bắc Nam mặt tái đi, “Giang Đề, giờ làm sao? Ice chọn Tắc Kè Hoa.”
Tắc Kè Hoa là tướng AD cấp T0, có hai dạng biến hình.
1. Dạng ẩn thân: xạ thủ dùng M82 – chuyên đánh tầm xa.
2. Dạng cận chiến: chiến binh dùng dao lê – dạng đột kích cận chiến.
Bất kể là dạng nào, tướng này đều yêu cầu kỹ năng cực kỳ cao, không phải người bình thường có thể điều khiển.
Mà Ice – chính là tuyển thủ top đầu của liên minh khi dùng tướng Tắc Kè Hoa.
Cả đội EOG im lặng, không dám thở mạnh.
Tân binh AD của họ… thảm rồi.
Triệu Bắc Nam hối hận không để đâu cho hết.
Sớm biết như vậy, đã chọn một tướng hỗ trợ hồi máu hoặc đỡ đòn để bảo vệ Giang Đề rồi.
Cloud và Time cũng thấy không ổn, lập tức lên tiếng:
“Không sao đâu Giang Đề, bọn tôi sẽ hỗ trợ cậu hết sức.”
Ngay khi cả ba đồng đội đang lập kế hoạch bảo vệ Giang Đề, Trần Hiệt lại hỏi:
“Giang Tiểu Đề, cậu có biết chơi Tắc Kè Hoa không?”
Huấn luyện sử dụng chế độ mở – không cấm tướng – nên hai đội hoàn toàn có thể chọn cùng một vị tướng để đối đầu.
Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Trần Hiệt.
Không ngờ đội trưởng nhìn hiền lành thế mà lòng dạ lại gian xảo thế này?
Triệu Bắc Nam vội can:
“Bên kia không phải chỉ là Tắc Kè Hoa, đó là Ice chơi Tắc Kè Hoa đấy!”
Triệu vừa dứt lời, thì giọng nói điềm nhiên của Giang Đề vang lên:
“Chơi.”
Ánh mắt cả đội một lần nữa chuyển về phía Giang Đề.
Giỏi lắm, Giang Đề xinh đẹp của chúng ta, không ngờ cậu lại là một tiểu ngông cuồng.
Tần Thư – người cùng đội với Trần Hiệt – vỗ vai Giang Đề, nói:
“Thua cũng không sao, dù gì chỉ là huấn luyện.”
Cùng lúc đó, bên WWG có chút xôn xao.
Mid:
“Má ơi, gan to thật.”
Top:
“Mọi người từng thấy tuyển thủ nào chơi AD mà có phong cách liều mạng như vậy chưa?”
Support:
“Tôi gặp rồi một lần. Trước mùa giải, đội nhỏ phá sản của hắn suýt chút nữa vào được vòng loại trực tiếp, cũng vì hắn đột nhiên chuyển sang chơi AD đấy.”
Jungle – Thẩm Trụy – uống ngụm nước rồi hỏi AD nhà mình:
“Ice, cậu thấy sao?”
Ice khẽ cười khinh miệt:
“Tôi nghĩ… hắn có chút thực lực, nhưng cũng chỉ có chút thôi.
Vài phút sau, vào game.
Kênh chat chung xuất hiện đoạn đối thoại:
【[Kẻ địch] WWG·Ice: Chào cậu, Wither. Xin mạo phạm nhé OVO】
【[Ta] Wither: Thật xin lỗi.】
Cả hai đội: “?”
【[Kẻ địch] WWG·Ice: Xin lỗi cái gì?】
【[Ta] Wither: Nghe nói cậu được gọi là ngạch cửa AD cấp S của liên minh.】
【[Kẻ địch] WWG·Ice: Quá khen rồi.】
【[Ta] Wither: Lần đầu tiên vượt qua ngạch cửa, xin lỗi nhé. Có thể hơi thô bạo.】
Chat chung lập tức im bặt.
Ngay cả EOG cũng lặng vài giây.
Sau đó…
“Ha ha ha ha ha ha ha ——” Tiếng cười bùng nổ trong tai nghe.
Triệu Bắc Nam:
“Mẹ nó, AD nhà tôi sao mà gắt thế! Tôi thích rồi đấy!”
Trước nay mở màn trận đấu, Triệu Bắc Nam đều đi theo đi rừng tranh tài nguyên, lấy tầm nhìn. Nhưng trận này cậu ta dứt khoát bỏ rơi Time, chọn tướng hỗ trợ theo sát bên Giang Đề.
Không khí đến đây là rõ ràng — hôm nay, AD nhà họ nhất định phải thắng!
Trần Hiệt lấy tay che miệng, cong môi cười:
“Giang Tiểu Đề.”
Giang Đề:
“Làm gì?”