Mùa hè năm ấy, Trần Thư Nhã tình cờ gặp Trình Hướng.
Anh nói: “Ước muốn của tớ là ngắm một màn pháo hoa.”
Cô đáp: “Tớ muốn một tình yêu công khai và rõ ràng.”
Một ngày nọ, cô lấy hết can đảm viết vào tờ giấy nháp của anh: “Tớ thích cậu.”
Thế nhưng anh chưa kịp nhìn thấy tất cả đã quá muộn rồi.
“Cậu ước tớ bình an, còn cậu thì sao…”