Ban đầu Lý Cảnh còn tưởng Hồng Nhất Trạch sẽ nể mặt một chút, sẽ không vạch trần hắn trước bao nhiêu người như vậy, nhưng vừa nhìn thấy vẻ mặt đắc ý như tiểu nhân đắc chí kia, ông bỗng không nhịn nổi nữa.
“Mẹ kiếp, chẳng phải chỉ là cái ảnh đế lởm sao? Còn chẳng phải năm đó thiếu người đóng phim nhựa mới nhặt được cậu vào, giờ ra vẻ cái gì? Diễn xuất thì dở, nhân cách cũng chẳng ra gì, giờ đến cả hợp đồng bảo mật cơ bản nhất cũng dám vi phạm, cậu tưởng tôi thiết tha để cậu đến giày xéo đoàn phim của tôi à?” Lý Cảnh chửi đến đỏ cả mắt, nước bọt văng tung tóe, “Cút! Mẹ nó, tôi bảo cậu cút đã là nhẹ, về đi... về mà bảo luật sư của cậu chuẩn bị sẵn đi, ông đây muốn kiện cậu!”
Không sai, mười năm im hơi lặng tiếng rồi mới quay lại làm phim, ông sớm không còn là đạo diễn vàng khi xưa. Ngoại trừ Quản Tín và Hồng Nhất Trạch ra, bây giờ ông muốn tìm một diễn viên lớn có đủ sức kéo cả đoàn cũng chẳng nổi.
Hồng Nhất Trạch chịu giúp ông lúc khó khăn, ông ngoài miệng không nói gì, nhưng trong lòng thật sự rất biết ơn. Dù ông biết rất rõ, Hồng Nhất Trạch chịu đóng phim của ông, chủ yếu cũng là vì muốn giành giật phiên vị với Quản Tín mà thôi.
Ông tự biết mình không phải loại người vong ân bội nghĩa, nên khi Hồng Nhất Trạch chơi chiêu làm giá và bỏ quay, ông cũng đã cố gắng nhẫn nhịn, đến mức bán cả nhà mình đi mà cũng không nghĩ đến chuyện đuổi thẳng hắn ra khỏi đoàn.
Nhưng rồi Hồng Nhất Trạch đã hồi báo ông thế nào?
Tiết lộ nội dung quay phim... chuyện đó, hắn sao mà dám nghĩ tới!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT