Nhân vật gần gũi với Bạch Mĩ trong thế giới này là một nam tử phong thái tự phụ, tên là Tấn Pháp, con trai của Vĩnh Xương bá. Tô Yểu Kính ở thế giới này mang thân phận là Lâu Vân Bình nhị tiểu thư của Lâu gia, từ nhỏ đã được định thân với Tấn Pháp.
Thực ra, đây không phải lần đầu Tô Yểu Kính bước vào quyển sách thứ tư.
Khi còn ở thế giới của Lê Đoạt Cẩm, do thời gian đầu rất khó gặp được nam chính nên cốt truyện không thể tiến triển. Hệ thống vì muốn tiết kiệm thời gian nên đã vài lần để Tô Yểu Kính tạm thời chuyển sang tuyến truyện của quyển thứ tư.
Thời điểm đó, Lâu Vân Bình và Tấn Pháp vẫn là hai tiểu đồng thanh mai trúc mã, cùng nhau chơi trốn tìm, vô tư vô lự, tình cảm trong sáng.
Thân phận Lâu Vân Bình là một điểm sáng hiếm hoi giữa chuỗi thế giới xuyên thư mà Tô Yểu Kính từng trải qua nơi nàng cảm nhận được sự ấm áp thật sự của tình thân.
Lâu gia là đại tộc có thế lực, tuy không trọng nam khinh nữ, nhưng cũng hiếm khi có con gái. Vậy nên dù là nữ nhi, Lâu Vân Bình vẫn được cả nhà yêu thương cưng chiều. Từ nhỏ đã sống trong nhung lụa, thời thơ ấu ấy có thể nói là quãng nghỉ yên bình hiếm hoi giữa những lần xuyên thư mệt mỏi.
Lúc đó, mỗi lần chịu khổ ở thế giới thứ nhất, không có cơm ăn, không có chỗ ở, nàng lại chạy về thế giới này làm Lâu Vân Bình, ăn no ngủ kỹ rồi quay lại tiếp tục công lược Lê Đoạt Cẩm.
Hôn sự giữa Lâu Vân Bình và Tấn Pháp vốn được định sẵn, Tấn Pháp nhìn bề ngoài cũng tỏ ra thâm tình với Lâu Vân Bình. Có những lúc chính Tô Yểu Kính cũng dao động, ngỡ rằng bằng vào tình nghĩa từ thuở nhỏ, nàng có thể ở lại thế giới này, đạt được nhánh kết cục “cả đời sở ái”, hoàn thành nhiệm vụ xuyên thư.
Thế nhưng, suốt một thời gian dài, hệ thống không hề đưa ra nhắc nhở gì về kết cục. Lúc ấy Tô Yểu Kính đã hiểu rõ Tấn Pháp thực chất chưa từng thật lòng với Lâu Vân Bình. Kết cục giữa họ, vẫn sẽ là bi kịch.
Quả nhiên, khi kết thúc thế giới của Bạch Mĩ và chính thức trở lại quyển sách thứ tư, vừa vặn rơi vào thời điểm Lâu gia và Tấn gia chuẩn bị thành thân.
Cũng chính lúc đó, Tô Yểu Kính (nay là Lâu Vân Bình) vô tình nghe được một người bạn thân lỡ lời tiết lộ Tấn Pháp đã âm thầm nạp một nữ thông phòng xinh đẹp từ lâu, mà người đó mới là người hắn thực lòng thương.
Sau nhiều ngày trăn trở, Lâu Vân Bình lén tìm gặp Tấn Pháp, lấy tình nghĩa bao năm làm chỗ dựa, cầu xin hắn đuổi người kia đi.
Tấn Pháp trầm ngâm hồi lâu rồi cũng gật đầu, xem như đồng ý. Nhưng chẳng bao lâu sau, Lâu Vân Bình điều tra được hắn không hề đuổi nàng kia đi, mà là đưa đến một toà thành nhỏ ở phương Nam, âm thầm giấu kín.
Tấn Pháp vốn là hàn lâm biên tu, tương lai rộng mở, vậy mà đột nhiên từ bỏ tiền đồ, chủ động xin đến phương Nam trị thuỷ, lại còn lựa chọn rời đi ngay sau đại hôn. Hết thảy mọi việc đã quá rõ ràng.
Tô Yểu Kính hiểu rõ mọi chuyện, nhưng nàng không nói gì với cha mẹ.
Nàng chọn giấu đi, bởi vì hôn sự giữa hai nhà đã là chuyện không thể đổi thay.
Không ai ngờ được rằng, ngay trước đêm thành thân, Tấn Pháp đột ngột phi ngựa chạy về thành nhỏ ở phương Nam, với lý do là “lũ lụt nơi đó thất thủ, người kia có thể gặp nguy hiểm”.