Lâm Diệc Nam lắc đầu, hắn đối với nhân tình thế thái vẫn là chưa đủ am hiểu, nhất là trong thời loạn thế.
Vừa rồi nàng mới quan sát thấy xung quanh sơn trang vẫn còn ẩn giấu không ít lưu dân, lưu dân cướp bóc nhà Hoàng Quý Xương, bọn họ sớm đã tập mãi thành quen.
Trải qua muôn vàn khó khăn gian khổ của cuộc sống chạy nạn, bọn họ hiểu rõ làm thế nào mới có thể sinh tồn hơn bất kỳ ai.
Ba người còn chưa trở về doanh địa, đã nghe phía sau truyền đến tiếng bước chân chạy gấp.
Vân Thất chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra là một nhà Hoàng Quý Xương.
“Chủ tử, là Hoàng quý thương mang theo người nhà đuổi tới.”
“Bỏ đi, bọn họ thích bám theo thì bám, ngươi đi nói với thôn trưởng thôn Lâm gia một tiếng, Hoàng Quý Xương không có quan hệ với chúng ta, nếu bọn họ gây ra phiền toái, không cần nương tay.”
Lâm Diệc Nam khẽ nhếch môi, con đường chạy nạn này có thể nói là rất náo nhiệt.
Thôn trưởng ở sườn núi bên ngoài nhìn thấy một nhà Hoàng Quý Xương lớn nhỏ hai mươi mấy người, nhất thời đau đầu không thôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play