Bà ta nghẹn ngào không nói nên lời, cầm khăn tay lau khóe mắt.
“Nương, trời đã không còn sớm nữa, đi đường cả ngày rồi, người nghỉ ngơi sớm đi.”
Vân Yến thấy Lục Tuyết Anh như vậy, vội vàng tiến lên đỡ bà, trước khi rời đi còn thản nhiên liếc mắt nhìn Cát thị một cái.
Ánh mắt Hoàng Quý Xương âm trầm chứng kiến sự thờ ơ của Vân gia, còn có đứa con trai của thương nhân trước mắt đang qua loa lấy lệ với mình, lửa giận trong lòng đã cháy ngùn ngụt nhưng lại không thể trút ra.
Phong thủy luân chuyển, giờ đây vì gia đình được sống, ông ta phải hạ mình nịnh bợ nhà họ Vân.
Đúng là phượng hoàng sa cơ lỡ vận không bằng gà!
Tam đệ nhà mình không ưa vị Hoàng đại nhân này, Vân Yến đương nhiên nhìn thấu, vậy thì phu quân nhà mình cũng không cần thiết phải giữ nụ cười lịch sự nữa.
“Phu quân, Tam nhi đòi chàng bế, chàng mau đi dỗ dành nó đi.”
Liếc xéo Hoàng Quý Xương một cái, La Thủ Tín nói: "Hoàng đại nhân, mời ngài tự nhiên!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT