Không ngờ, bàn tay sắp đặt lên lại chạm vào khoảng không.
Thiếu niên tóc đen nghiêng nhẹ đầu, tránh đi một cách dễ dàng như chơi. Qua lớp mái tóc hơi dài rủ xuống, đôi mắt cậu bình lặng như giếng cổ, lặng lẽ liếc người kia, ánh nhìn hệt như đang quan sát một món đồ... đã chết.
Động tác rất nhẹ, nhưng sạch sẽ và dứt khoát.
Trong khoảnh khắc ấy, không khí có chút khựng lại, tay Thịnh Hủ vẫn còn lơ lửng giữa không trung, nụ cười khẽ khựng một nhịp.
“Là tôi đường đột rồi.” Hắn dịu dàng nói.
“Mấy ngày không gặp, lạ lẫm một chút cũng là bình thường.”
Hắn tự nhiên thu tay về, một lần nữa nở nụ cười ôn hoà, lần này lại hướng ánh mắt về phía sau Lâm Kinh Độ, trách móc không nặng không nhẹ: “Được rồi, đều là bạn học cả, Kinh Độ mới chịu quay lại trường nên mấy người đừng ‘nhiệt tình’ quá mức.” Hắn nhẹ nhàng bồi thêm một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT