Cảm giác xao động không rõ tên giữa hai người từ từ dâng lên, Việt Bùi Hồi khẽ cau mày, nghiêng mặt đi: “...Cậu đừng lại gần vậy.”
Lâm Kinh Độ nhìn anh đầy nghi hoặc: “?”
Gì nữa đây? Tại sao ý nghĩ của loài người lúc nào cũng khó hiểu đến thế?
Chuyện nghe lời hay không với tà thần thì còn phải xem tâm trạng. Ví như hiện tại, cậu quyết định không nghe mà còn cố tình áp sát thêm một chút: “Anh không khỏe à?”
Cậu cắn môi dưới, khó chịu nói: “Đã vậy còn không chịu nói với tôi.”
Việt Bùi Hồi khẽ co ngón tay, chống lại cơn co rút khó kiểm soát, giọng nhàn nhạt: “Không sao.”
Đôi mắt sáng quắc kia vẫn không rời khỏi mặt anh, như thể muốn nhìn xuyên thấu tâm can. Lâm Kinh Độ để ý thấy khi Việt Bùi Hồi cụp mắt xuống, đáy mắt có quầng thâm nhàn nhạt. Cậu liếc nhìn thời gian, cũng chưa tới mười hai giờ.
Cậu nói ra suy đoán của mình: “Anh không ngủ ngon đúng không?”
Tuy đoán trúng nửa vời nhưng không hoàn toàn sai. Bệnh khát da có thể gây ra nhiều biến chứng, trong đó có mất ngủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT