Sáng sớm, Việt Bùi Hồi mở cửa ra thì nhìn thấy thiếu niên đã sớm ngồi trong phòng khách chờ sẵn.
Lâm Kinh Độ vẫn mặc bộ đồ ngủ màu lam nhạt kia, chưa thay ra và ôm đầu gối ngồi co trên ghế sô pha lướt điện thoại. Mấy ngày nay, tà thần dần dần khám phá được niềm vui từ điện thoại rồi bắt đầu tự mở mấy phần mềm video ngắn để xem.
Cậu rất yên tĩnh, đôi mắt thâm quầng u ám dán chặt vào màn hình. Tóc đen rối bời do lăn qua lộn lại trên giường, vài cọng vểnh lên trông ngốc ngốc. Cúc áo cài qua loa cho có, cổ áo rộng mở, để lộ xương quai xanh trắng nõn và tinh xảo.
Phòng khách không mấy sáng sủa, rèm cửa chỉ vén một khoảng tối màu, màn sa vẫn phủ nơi cửa sổ sát đất khiến cảnh vật bên ngoài mờ mờ ảo ảo. Ánh mặt trời xuyên qua màn sa rọi vào, để lại vài đốm sáng lờ mờ trên sàn gỗ nâu, chập chờn lay động.
Việt Bùi Hồi tựa người vào khung cửa, lặng lẽ nhìn chằm chằm vào sinh vật kỳ quái đang chăm chú lướt điện thoại. Như thể sự mềm mại vô hại chính là từ đồng nghĩa với cậu, như thể người đàn ông đã nhận định sai và nên đem Lâm Kinh Độ phân loại vào cấp cảnh báo màu lam là an toàn.
Mấy sợi tóc ngốc ngốc trên đầu cậu khẽ rung rung, nhạc nền ồn ào của video ngắn vừa dừng lại, thiếu niên đột nhiên ngẩng đầu lên: “A, chào buổi sáng.” 
Cậu ngoan ngoãn chào hỏi, ánh nắng chiếu vào mắt khiến đôi mắt ấy càng thêm sáng rỡ, chỉ thiếu điều mở miệng hỏi khi nào được ăn sáng.
Việt Bùi Hồi thu ánh mắt đánh giá lại, điềm đạm đáp: “Chào buổi sáng.” 
Anh vừa bước về phía bếp thì cái bóng đen vốn cuộn tròn trên sô pha kia “vèo” một cái đã tới bên cạnh, gần như dịch chuyển tức thời.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play