Bặc Minh Thành hỏi vì sao, Tuân đại sư liền đáp: “Khương Đường kia, không phải loại tốt lành gì, trên người mang theo điềm xấu, nếu nhà các người mà để cậu ta tới gần, đời thứ ba có sinh được con hay không còn chưa chắc đâu.”
Câu này vừa nói ra liền khiến cả nhà họ Bặc tái mét mặt mày, chỉ có Quý Nhã Đình là đôi mắt khẽ dao động, khóe môi cong cong, còn nở nụ cười như đang an ủi mọi người.
Bặc Minh Thành đối với lời này bán tín bán nghi, hỏi một câu chí mạng: “Nếu Khương Đường mang điềm xấu, vậy Yến thiếu sao vẫn không có chuyện gì?”
Kết quả là cha hắn lại rất chủ động trả lời: “Cái đó mà cũng gọi là không có chuyện gì à? Nhà họ Yến đến đời thứ ba rồi mà còn chưa có con đấy.”
Thế là từ đó, Bặc Minh Thành khắc ghi trong lòng: phải tránh xa Khương Đường.
Trong dòng hồi ức, Bặc Minh Thành nghe vợ khẽ hô lên một tiếng, hắn lập tức hoàn hồn, lo lắng ôm lấy vai cô, hỏi dồn: “Sao vậy? Có phải con lại nghịch ngợm làm em khó chịu không?”
Quý Nhã Đình mỉm cười thẹn thùng: “Không sao, chỉ là bé đạp em một cái thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT