Khương Đường còn đang suy nghĩ về chuyện cái bụng của Quý Nhã Đình, Thẩm Lâm thì nhớ lại phản ứng ghét bỏ vừa rồi của Khâu Minh Sơ, liền hỏi:
“Bặc Minh Thành với vợ hắn làm gì mà khiến cậu thấy ghê đến thế?”
Nhắc tới chuyện này, Khâu Minh Sơ liền đập đùi cái đét, ngay lập tức quên luôn chuyện vừa định hỏi cho rõ ràng vụ trong bụng Quý Nhã Đình là đang chứa thứ gì. Hắn quay sang nhìn Thẩm Lâm, như thể hận không thể kể suốt ba ngày ba đêm.
“Tôi trước kia cũng không phải không quen biết Bặc Minh Thành, nhưng không ngờ được hắn đối với vợ lại tới mức đó.” Giọng Khâu Minh Sơ có phần khoa trương, nhưng hắn tin chắc những gì mình chứng kiến còn khoa trương hơn lời kể.
Sau khi hôn lễ kết thúc, lần tiếp theo gặp lại Bặc Minh Thành, hắn để lại cho Khâu Minh Sơ cảm giác cứ như bị yêu phi mê hoặc, chỉ cần Quý Nhã Đình rời khỏi tầm mắt quá ba phút, Bặc Minh Thành liền lộ rõ vẻ bất an.
Ngoài ra, Bặc Minh Thành đặc biệt quan tâm đến đứa bé trong bụng Quý Nhã Đình. Lúc đó Khâu Minh Sơ cũng không thấy gì kỳ lạ, dù sao đó cũng là con ruột của mình, quan tâm một chút cũng chẳng có gì sai. Nhưng bây giờ sau khi biết cái bụng kia có vấn đề, nghĩ lại dáng vẻ ánh mắt sáng rực của Bặc Minh Thành ngày hôm đó, hắn liền thấy sống lưng lạnh toát, nổi cả da gà.
“Các cậu không tận mắt thấy thôi, chứ Bặc Minh Thành như kiểu chỉ hận không thể tự mang cái thai đó vào bụng mình mà nuôi.” Khâu Minh Sơ vừa nói vừa đưa tay xoa xoa cánh tay nổi da gà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT