Khóe miệng Khương Đường giật giật, giải thích: “Tại Thẩm ca kể với tôi là, trước đây chị từng nhờ gần như cả công ty vào vote bảng giúp Văn Ngọc.”
Tuy rằng chuyện đó diễn ra đúng vào giờ nghỉ trưa, lại còn không dùng máy tính công ty, chỉ cần một chiếc điện thoại là đủ, nhưng hành vi này vẫn khiến nhân viên trong công ty kinh ngạc không thôi. Cũng may Đàm Nhu biết cách cư xử, hoàn toàn không ép buộc ai cả, còn phát kèm quà nhỏ để cảm ơn.
Đàm Nhu cũng nhớ lại hành động “vĩ đại” năm đó, gương mặt hiện lên một biểu cảm 囧, trông có chút xấu hổ. Cô xua tay lia lịa về phía Khương Đường, mặt đỏ lên: “ Cậu đừng cười tôi đó.”
Khương Đường bật cười, hỏi cô: “Chị tìm tôi có việc gì thế?”
“Thì là…” Cô do dự một lúc, lấy ngón tay chỉ vào túi xách của Khương Đường, “Cái bùa bình an ấy… cậu còn bán không?”
“Đương nhiên.” Có khách tới tận nơi, Khương Đường cũng chẳng thấy ngạc nhiên gì, cậu rút ra một xấp bùa từ chiếc túi nhỏ bên trong, nghiêng đầu hỏi: “Chị muốn mấy tờ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT