Khoảng chín giờ sáng, sau khi gọi điện cho Khương Đường, Biên Học Thiên dẫn vợ là Lâm Hân và con gái lớn Biên Hà đến căn hộ của Yến Thời để thăm hỏi.
Sau một đêm lăn lộn, Khương Đường ngồi trên giường, cả người ngơ ngơ ngác ngác, tóc ngắn rối bù, cả gương mặt như đang viết rõ mồn một hai dòng: “Tôi là ai? Tôi đang ở đâu?” Yến Thời lấy khăn bông đắp lên mặt cậu, nhờ hơi nước ấm, gương mặt Khương Đường cuối cùng cũng dần dần tỉnh táo lại. Cậu nheo mắt, kéo khăn xuống, mở hai tay về phía hắn.
Yến Thời cúi người bế cậu lên, một chân đá văng cửa phòng tắm, đặt người ngồi lên bồn rửa mặt. Qua lớp áo sơ mi mỏng, da thịt dán sát mặt đá lạnh, cảm giác lạnh lẽo dễ dàng xuyên qua da, chạm đến từng mạch máu đang nóng rực. Khương Đường rùng mình, cơn buồn ngủ sót lại lập tức bị xua tan sạch sẽ.
Yến Thời xoa nhẹ mặt cậu, lại ôm cậu vào lòng, đưa dép cho cậu mang, xoa đầu cậu rồi cười bảo: “Mau rửa mặt đi, cả nhà ba người nhà Biên Học Thiên đang đợi em ở ngoài.”
Khương Đường níu áo sơ mi của Yến Thời không chịu buông, thở dài rề rề, kéo giọng than thở: “Bọn họ tới sớm thật.”
“Nếu còn buồn ngủ, em cứ ngủ thêm một lát cũng được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play