Yến Thời: Ừ, cậu ngủ trước đi.
Khương Đường đọc ra được ẩn ý trong câu nói ấy, chớp mắt hỏi lại: Anh còn chưa ngủ à?
Yến Thời: Muốn tranh thủ viết xong trước đã, tối mai có một buổi đấu giá, nghe nói có món hay. Trước đó Dịch Gia Hi có hỏi tôi có muốn dẫn cậu theo không.
Dịch Gia Hi thậm chí còn mạnh miệng bảo rằng chỉ cần Yến Thời và Khương Đường ưng món gì thì cứ giơ bảng mà chốt giá, tiền không cần lo, cứ báo là được. Nói trắng ra là hắn cảm thấy hai con ngỗng trắng cùng sọt trứng gà, trứng ngỗng mà Phí lão gửi tặng vẫn chưa đủ để thể hiện sự biết ơn.
Không ai hiểu rõ nỗi canh cánh bao năm trong lòng được tháo gỡ rồi sẽ mang lại cảm giác thế nào bằng hắn.
Khương Đường nghĩ mình chỉ là tiện tay làm một chuyện tốt, nhưng với Dịch Gia Hi thì chuyện ấy lại giống như giải thoát cho hai mươi mấy năm bối rối lẫn tiếc nuối.
Giờ thì, nửa đời sau của hắn đã không còn điều gì hối tiếc nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT