Khương Du không chịu nổi cảnh tiểu tử nhà mình lề mề, bèn tiến tới tóm lấy áo ngủ của Khương Đường, nhấc cậu ném thẳng lên giường. Nhìn cậu nhóc ôm eo, cuộn chăn r*n rỉ, mặt mày nhăn nhó như bánh bao hấp chín, Khương Du có chút lo lắng hỏi: “Chỗ nào bị ngã trẹo rồi?”
Lo thì lo, nhưng cũng không quên mắng thêm câu: “Giữa đêm mà cũng lăn được từ trên giường xuống, mơ mộng gì hay là mộng du hả?”
Khương Đường đang ôm chăn thì cứng người lại.
Cậu hơi cụp mắt xuống, ánh nhìn mang theo chút chột dạ, nhưng trước mặt phụ hoàng và cữu cữu thì không dám để lộ quá rõ, chỉ nhỏ giọng than thở: “Eo bị va đau rồi.”
Khương Du đi tới mép giường, đá trúng một vật nhỏ, cúi xuống nhặt lên thì ra là một con cá nóc bông, vừa nãy chính thứ này rơi xuống đất khiến Khương Đường bị ngã. hắn ném con cá lên giường, mặt đầy bất đắc dĩ: “Có cần ba bóp thuốc cho không?”
“Không cần không cần, phụ hoàng với cữu cữu đi ngủ đi ạ.”
Khương Đường ôm eo, chui tọt vào ổ chăn, chỉ chừa lại một đôi mắt: “Ngủ ngon.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT