Nếu hỏi ai là người mà Thái tử Đại Hạ – Khương Đường – sợ nhất, thì không phải là phụ hoàng, cũng chẳng phải thừa tướng, mà chính là Thái phó. Cảm giác đó giống hệt như con chuột già gặp phải mèo, học trò hư gặp phải giáo viên nghiêm khắc, sợ đến mức chỉ muốn co rúm lại thành một cục rồi quay đầu bỏ chạy.
Dịch Tân Tễ nhìn Khương Đường đang rón rén dịch lại gần, trông chẳng khác gì một chú thỏ nhỏ sắp bị ném vào hang cọp. Hắn hạ mí mắt, ánh nhìn vẫn điềm tĩnh không đổi, rồi ngồi xuống chiếc ghế sofa bên cạnh. Liếc thấy chiếc quẻ bàn bị vứt bên cạnh, hắn cúi đầu hỏi:
“Con vẫn còn đang xem tướng bói quẻ à?”
Khương Đường tuy sợ vị Thái phó này, nhưng dù sao cũng từng quen thuộc, vừa nghe giọng điệu bình thản có mang chút ấm áp của đối phương là biết tâm trạng hôm nay của hắn không tệ. Cậu lập tức tranh thủ, nhích người lại gần ngồi xuống bên cạnh, chớp mắt nhìn Dịch Tân Tễ, nhỏ giọng nói:
“Còn phải nuôi thân mà sống chứ ạ. Thái phó cũng biết là con chẳng biết làm gì khác ngoài chuyện này ——”
“Ý con là, những gì tôi dạy đều không tính là gì hết?”
Khương Đường nghe xong lập tức giật nảy người, một luồng khí lạnh len lỏi qua lưng chui vào trong áo khiến cậu rùng mình, vội vàng lắc đầu như trống bỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT