Sau một tràng giải thích cùng cam đoan liên tục, cuối cùng Yến Thời cũng khiến Khương Đường tin rằng cho dù trên đời này thật sự có cái bệnh gọi là “ thấy heo là khó chịu” thì cũng không thể được tính vào dạng nan y khó trị, bởi vì cách chữa cực kỳ đơn giản: lấy gậy đuổi heo đi là xong.
Khương Đường nghe mà đầu óc rối tung rối mù, ngón tay vẫn túm lấy áo Yến Thời không chịu buông, cố gắng tóm gọn chuỗi thông tin dài dòng kia, rút ra kết luận: ba cậu chỉ nói nhảm thôi.
Khương Đường lấy điện thoại ra, quay camera trước soi mình một cái, thấy đôi mắt đỏ hoe thì lập tức có cảm giác như vừa bị dội cả xô nước lạnh vào mặt. Không chỉ thế, giờ đây cậu còn muốn dội ngược lại cả hai kẻ gây họa là cữu cữu với phụ hoàng một thùng nước đá cho biết tay.
Nếu không vì hai người đó nói bậy, cậu cũng đâu đến mức khóc lóc ngay trước mặt Yến Thời như thế.
Mặt mũi đàn ông, ném sạch rồi!
“Ờm, cũng muộn rồi, hay là anh về trước đi? Mai gặp lại.”
Yến Thời cúi mắt nhìn cậu, nhận ra trong đôi mắt tròn xoe kia có chút ngượng ngùng, còn thấy cậu cứ thỉnh thoảng lại gãi đầu gãi tai, liền nhịn cười, cũng không nỡ đùa cậu thêm. Hắn khẽ nhéo gáy cậu như đang dỗ mèo con, giọng nói dịu dàng: “Được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT