Nhưng vấn đề là tại sao ông chủ sòng bạc năm đó lại tưởng Phí Thăng Vinh bị đòi nợ đánh chết?
Khi nghe Thẩm Lâm hỏi: “Phí Thăng Vinh không phải từng thắng rất nhiều tiền ở chỗ ông sao?”, ông chủ sòng bạc liền kinh ngạc nhìn chằm chằm hắn, cả gương mặt đều hiện rõ vẻ không thể tin nổi, “Sao có thể? Lần cuối hắn đến sòng bạc tôi còn thua mất hai ba vạn ấy chứ, cái tay đen như hắn mà thắng được đồng nào à? Tôi nói thật, mười lần tới thì hết tám lần là trắng tay ra về.”
Thẩm Lâm đẩy gọng kính, thần sắc vô cùng bình thản, quay sang Khương Đường và Yến Thời nói: “Đại khái tình hình là như vậy.”
“Vậy thì, số tiền hắn đem vào thành làm ăn kia, rõ ràng có vấn đề.” Yến Thời tổng kết.
Thẩm Lâm gật đầu: “Đúng. Hơn nữa theo lời ông chủ sòng bạc, Phí Thăng Vinh không chỉ có vốn làm ăn mà sau đó còn mắc nợ thêm, rốt cuộc hắn đào đâu ra nhiều tiền như vậy?”
Khương Đường dựng tai lắng nghe cuộc trò chuyện của hai người, tay vẫn lật tài liệu không ngừng cho đến khi ánh mắt cậu vô tình liếc thấy một mốc thời gian in trên giấy. Cậu nhìn con số đó hồi lâu rồi ngẩng đầu hỏi: “Nếu tôi nhớ không lầm, thì con trai Phí lão mất tích vào ngày hai mươi tháng mười, hai mươi lăm năm trước, đúng không?”
“Đúng vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play