Khương Đường ôm lấy cánh tay Khương Du, dụi nhẹ rồi nhỏ giọng nói:
“Phụ hoàng, con biết ba lo cho con. Nhưng mà, con đang giúp người ta làm việc thiện, ông trời chắc cũng sẽ cho con chút hồi báo chứ?”
Nói xong, cậu lại thở dài một hơi, thầm nghĩ không biết liệu có thật sự tìm được không nữa.
Sớm biết vậy lúc trước nên học sâu thêm chút với quốc sư mấy món này.
Giữa trán Khương Du vẫn nhíu chặt, không tan được. Môi mỏng khẽ mím lại. Hắn hiểu tính cách của tiểu nhi tử nhà mình, cũng lờ mờ đoán được nguyên nhân vì sao Khương Đường lại đặc biệt mềm lòng với chuyện này. Nhưng… nói không lo thì là nói dối.
Khương Du vẫn không mở miệng, cũng không chịu xuống nước. Khương Đường bị Lục Thanh Uẩn xoa đầu một cái, bèn ngoan ngoãn chạy về phòng ngủ:
“Con đi nghỉ trước, để cữu cữu nói chuyện riêng với phụ hoàng nhé.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play