Phí lão gượng gạo nở một nụ cười, “Thật ra rất nhiều người từng nói với tôi là con tôi chắc không còn nữa. Trước đây tôi cũng tìm đến một vị đại sư, ông ấy cũng nói thế, nhưng tôi trước sau đều không tin.”
“Tôi hiểu rồi.” Khương Đường đưa cho ông một chai nước khoáng, mỉm cười với ông, nụ cười trong trẻo của thiếu niên như quét sạch lớp sương mù vẫn bao trùm trên đỉnh đầu Phí lão bấy lâu nay.
Phí lão nghĩ, con trai ông hẳn lớn hơn thiếu niên trước mặt vài tuổi, có thể không đẹp bằng Khương Đường, nhưng chắc chắn cũng rất khôi ngô và chững chạc.
“ Ông còn giữ vật gì của con trai không? Nếu có thì cho tôi xem với.” Nghĩ một chút, Khương Đường lại bổ sung, “ Ông cứ yên tâm, dùng xong tôi sẽ trả lại nguyên vẹn.”
Cậu biết, nếu thật sự còn giữ lại vật gì, thì đó chắc chắn là báu vật mà Phí lão và vợ ông nâng niu cất giữ.
“Có có, còn một bộ khóa trường mệnh, với mấy bộ quần áo cũ nó từng mặc. Vậy có được không?”
“Đương nhiên rồi.” Khương Đường gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play