Phong Trì không có hứng thú với vợ con, nhưng lại rất thích trêu chọc chấm đen nhỏ. Nhìn vẻ đáng yêu mà tức giận không nổi của chấm đen nhỏ, rõ ràng tức muốn chết nhưng cuối cùng lại đành chịu thua, thật sự khiến người ta nghiện không dứt ra được.
Kỷ Hoan cả ngày đều trong trạng thái uể oải, nhưng Phong Trì cũng được xem là có chút lương tâm, ít ra buổi tối ngủ không lăn qua lộn lại trên đầu cậu nữa. Sáng sớm năm giờ, Kỷ Hoan đổ mồ hôi lạnh, giật mình tỉnh giấc khỏi cơn mộng. Cậu lồm cồm ngồi dậy khỏi sàn nhà, nhớ lại giấc mơ vừa rồi.
Trong mơ, cái tên mặt lạnh như tiền Phong Trì hao tâm tổn trí đi tìm vợ, nhưng vì suốt ngày đắm chìm trong việc thay trang phục cho kính chiếu yêu, nên cuối cùng bị vợ đá cho một phát bay ra ngoài. Phong Trì tức đến thổ huyết, liền nổi điên túm cậu — kẻ đáng thương đang nằm trong mặt gương — lôi ra ngoài, rồi bắt đầu tra tấn tàn bạo.
Kỷ Hoan ực một tiếng, lau mồ hôi lạnh trên trán, lặng lẽ liếc nhìn về phía Phong Trì.
Người đàn ông kia đang nằm đối diện cậu, cằm vùi trong chăn gối, những đường nét lạnh lùng kia lúc này lại mang chút ôn hòa. Kỷ Hoan lặng lẽ cảm thán.
Một người đàn ông đàng hoàng thế này sao lại có sở thích thay đồ cho kính chiếu yêu chứ?
Tám giờ sáng, Phong Trì như thường lệ mang theo chiếc kính đi làm. Hôm nay bộ đồ mà hắn đeo cho kính là bộ vải dệt màu hồng nhạt do Trác Quang mua. Kỷ Hoan giang tay duỗi chân, trông như một con cá chết, mặc kệ cho Phong Trì muốn làm gì thì làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT