"Thằng bé Lỗi Lỗi nhà tôi nhớ bố Hải nó, ngày nào cũng ăn không ngon ngủ không yên." Trương Bình khóc lóc nói.
Nếu không phải Phó Nhiễm nghe thấy cô ta nói muốn đi lấy chồng, thì lúc này nhìn thấy bộ dạng khóc lóc thảm thiết này, chắc chắn sẽ nghĩ rằng cô ta yêu anh trai mình sâu đậm lắm.
Cô ấy quay mặt đi, không muốn nhìn bộ dạng giả tạo của Trương Bình.
Hoàng Lỗi khóc đến hai mắt đỏ hoe: "Bố Hải, bố không cần Lỗi Lỗi nữa sao? Lỗi Lỗi ngày nào cũng nhớ bố Hải!"
Phó Vân Hải nhìn đứa trẻ trước mặt, tim như thắt lại, theo bản năng nói: "Bố không bỏ con."
Hoàng Lỗi ôm chặt lấy Phó Vân Hải, cậu bé không muốn rời xa bố Hải nữa.
Trương Bình vừa lau nước mắt, vừa dò xét sắc mặt của mọi người nhà họ Phó. Cô ta đã kết hôn rồi, chồng là công nhân trong nhà máy, lương ổn định, phúc lợi tốt.
Lúc đó là do một bà mối họ Trần trong trường giới thiệu, bà ta hết lời khen ngợi người đàn ông kia, tuy ngoại hình không bằng Phó Vân Hải, nhưng tuổi xuân của cô ta cũng chẳng còn được mấy năm. Phó Vân Hải thì cứ chần chừ không chịu cưới, cô ta không thể chờ đợi thêm được nữa, nên đã lén lút qua lại với người kia.
Hơn nữa, mỗi lần Phó Vân Hải đến tìm mẹ con cô ta, đều chỉ là để chơi với Lỗi Lỗi, chưa từng đụng vào người cô ta, thậm chí còn nói: "Nếu tìm được người thích hợp thì em cứ lấy chồng đi! Anh đã dành dụm được một khoản tiền cho hai mẹ con, sau này cuộc sống cũng không phải lo lắng gì."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT