Vương Thiến kể: “Những năm đó thiên tai xảy ra liên miên. Mấy đứa trẻ ấy đều rất có tinh thần chính nghĩa. Lần đó khi đi cứu trợ, Phó Nhiễm không may rơi xuống nước, anh Sáu của em nhảy xuống cứu cô ấy. Thanh Hà vì cứu cả hai mà cuối cùng bị dòng nước lũ cuốn đi.”
“Thật tiếc cho một đứa trẻ tốt như thế.”
“Năm đó, cậu ấy cũng như Thiếu Đình, vừa thi đỗ làm phi công. Nếu không xảy ra chuyện, chắc bây giờ đã giống như Thiếu Đình. Ban đầu mối quan hệ giữa mấy gia đình rất tốt, nhưng từ sau sự việc ấy, cũng không còn qua lại nữa." Vương Thiến thấy Tô Tiểu Lạc trầm ngâm, liền vội vàng dặn: “Chuyện này đã qua rồi, em cũng đừng nhắc lại với Phó Nhiễm nữa, làm cô ấy buồn thêm.”
“Em biết rồi!” Tô Tiểu Lạc đáp lời, đồng thời quan sát xung quanh căn nhà.
“Nhà này được không?” Vương Thiến tỏ ra rất hài lòng. Những năm qua cô đã tiết kiệm được chút tiền, lại có bố ruột là thợ mộc. Ông ấy đã chuẩn bị sẵn gỗ, định làm cho cô một bộ sofa, bàn trà, giường và tủ quần áo. Chỉ cần sửa sang đơn giản là có thể chuyển vào ở.
Tô Tiểu Lạc ngó nghiêng một lượt rồi nhận xét: “Cũng được, chỉ là góc Tây Nam bị khuyết. Góc Tây Nam thuộc cung Khôn, đại diện cho nữ chủ nhân trong gia đình. Ở đây thiếu một góc, không tốt cho chị dâu đâu.”
“Vậy phải làm sao?” Vương Thiến lo lắng hỏi.
“Chị đừng hoảng, chẳng phải đã có em đây sao?” Tô Tiểu Lạc mỉm cười. “Đặt vài món đồ sứ hoặc gốm ở góc đó là được. Ông nội có một cái bình rất hợp, để em lấy mang qua dùng.”
“Trời ơi, chị thật không rành mấy chuyện này.” Vương Thiến vốn không tin mấy chuyện phong thủy, nhưng không hiểu sao lại tin Tô Tiểu Lạc. “Tiểu Lạc, may mà có em!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT