“Suốt hai năm nay tôi đã dốc hết lòng vì nhà họ Vương, vậy mà anh không thèm nói với tôi một lời thật lòng sao? Anh thật sự vô trách nhiệm đến vậy sao?”
Trần Nam Cầm sụp đổ, cô ấy lao tới nắm chặt lấy cổ áo của Vương Chấn, đôi mắt đỏ ngầu gào lên: “Nói đi!”
Mẹ Vương thấy cô kích động, sợ rằng cô ấy sẽ làm tổn thương con trai mình, liền che chắn trước mặt hắn ta: “Sao cô lại làm khó Vương Chấn như vậy? Hai năm qua nó chịu bao nhiêu ấm ức? Người ta còn nói rằng nhà chúng tôi trèo cao khi có được cô đấy!”
“Ha ha ha.” Trần Nam Cầm bật cười cay đắng: “Ý các người tôi hiểu rồi. Tất cả đều là lỗi của tôi. Lỗi vì tôi đã khăng khăng lấy Vương Chấn, để các người phải chịu ấm ức. Tất cả là tôi tự chuốc lấy.”
“Chị Nam Cầm, ở đây đông người như vậy, chị đừng làm trò cười cho thiên hạ nữa!” Đường Tuệ đi tới, giả vờ khuyên nhủ.
Nhìn thấy Đường Tuệ, Trần Nam Cầm càng thêm giận dữ. Cô ấy vung tay tát thẳng vào mặt Đường Tuệ một cái: “Không biết xấu hổ!”
“Trần Nam Cầm! Cô có bất mãn thì trút lên tôi, sao lại đánh Đường Tuệ?” Vương Chấn không chịu được, lập tức xuống giường che chở cho Đường Tuệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT