Cường Vũ đúng là từng nói người này biết đánh, nhưng chưa từng nói **là có thể biết đánh đến mức này. Những kẻ còn lại trợn mắt há hốc mồm nhìn Vân Tang, khi thấy cậu đi về phía mình, vừa liếc mắt đã thấy rõ cảnh tượng thảm hại của đám đồng bọn bên trong, cả đám lập tức chẳng còn hơi sức mà đứng ngốc ra nữa, chỉ còn lại tiếng la thất thanh “A a a a a ——” vang lên khắp phòng, phản ứng đầu tiên là muốn nhào ra cửa chạy trốn.
Nhưng cửa đã sớm bị Vân Tang khóa chặt từ trước. Mấy phút trước, đông người là ưu thế lớn nhất của bọn họ, giờ phút này lại trở thành bất lợi nghiêm trọng nhất.
Vì người quá đông, ai cũng muốn lao ra cửa, kết quả lại chen chúc dẫm đạp lên nhau, gây nên thảm kịch “người giẫm người”. Một nhà vệ sinh vốn đã chật, giờ đến cả chỗ để trốn cũng không có.
Ngay lúc này, Vân Tang hơi nheo mắt lại, từng bước tiến đến, trên mặt còn hiện ra một biểu cảm cực kỳ nghiêm túc: “Các người muốn chạy?”
Lúc này, giọng nói của cậu đặc biệt trầm thấp, như thể tiếng vọng ra từ địa ngục sâu thẳm: “Dám phục kích tôi trong WC? Vậy tốt nhất là chuẩn bị tâm lý đi. Tôi không chỉ biết đập bàn đâu, tôi còn biết…”
“Vân Tang, có chuyện thì từ từ nói, đừng ra tay ——”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play