Từ tẩm điện của hắn đi đến nơi ở của Vân Tang, đoạn đường kia phải xuyên qua hành lang lộng lẫy, bước qua hoa viên treo lơ lửng giữa không trung, thậm chí còn phải vòng qua mấy toà đại điện, đi hơn nửa canh giờ mới đến nơi. Địch Mỹ Tư trong lòng thầm dâng lên một tia cảm xúc khó gọi tên.
Thì ra mỗi lần thần quan đến gặp hắn đều phải đi một đoạn đường xa như thế…
Một tia áy náy mờ nhạt chợt thoáng qua đáy lòng, song rất nhanh đã tan biến. Bởi vì vừa nghĩ đến việc sau khi thành thân, hai người sẽ ở cung điện sát vách, Địch Mỹ Tư lại cảm thấy thật vi diệu.
Về phần vì sao thần quan lại mời hắn đến vào giờ này, Địch Mỹ Tư chỉ có thể nghĩ đến một lý do — kỳ thí hôn sẽ kết thúc vào đêm mai, đối phương tất nhiên muốn tận dụng từng khoảnh khắc cuối cùng.
Khi Địch Mỹ Tư bước vào điện, không có người thông báo, vừa vặn trông thấy Vân Tang đang nằm trên giường. Màn lụa bị gió đêm khẽ nâng lên, che che lấp lấp một góc thân hình bên dưới lớp trường bào. Mà cặp chân kia, dài và thẳng, trắng đến lóa mắt, lộ ra nửa phần dưới lớp nhung đen mờ ảo, khiến người nhìn không khỏi tâm loạn thần mê.
Địch Mỹ Tư không ngờ Vân Tang lại thẳng thắn đến vậy. Đôi mắt xanh của hắn lặng lẽ nhìn chằm chằm đôi chân kia, màu sắc trong con ngươi từ lục ngọc nhạt dần hóa thành màu xanh thẫm, nhịp tim bất chợt tăng nhanh, như muốn nhảy bật khỏi lồng ngực, hắn mở miệng định nói gì đó, lại phát hiện cổ họng khô rát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play