Tất cả mọi người đều hít một hơi: “Vậy mà vẫn còn là người à?” Khi đám quái vật kéo đến ngày càng đông, bọn họ buộc phải rút về ký túc xá, nhưng không ngờ nơi đó cũng không còn an toàn.
Khắp khuôn viên đại học đâu đâu cũng là xác sống lang thang, chỉ cần nghe thấy hơi thở người sống liền lao tới, gần như không để cho ai cơ hội thở hay chạy thoát. Đám người bất đắc dĩ, cuối cùng phải chạy đến sân vận động mới xây của Đại học A, đóng sập cánh cổng to nặng nề, tạm thời mới có thể thở phào một hơi.
Sân vận động mới rất sạch sẽ, mái vòm có màu lam như bầu trời đầy sao, nếu không phải tận thế xảy ra, mấy người còn có tâm trạng mà thưởng thức. Nhưng hiện tại bọn họ kiệt sức, vừa bước vào liền ngã phịch xuống đất, cố gắng điều chỉnh nhịp thở và tim đập loạn xạ của mình.
Trình Ninh đi đóng hết cửa sổ, chắc chắn không để lại chút khe hở nào rồi mới quay về. Sau đó hắn phát hiện trong sân vận động còn có người khác, là gương mặt quen thuộc: Diêu Tiểu Hạ và Hoắc Băng. Hai nhóm người gặp nhau, ánh mắt vô thức đối mặt.
Ai nấy cũng nhanh chóng nhận ra điểm bất thường: khác hẳn với vẻ nhếch nhác của bọn họ, Diêu Tiểu Hạ và Hoắc Băng lại mặc đồ rằn ri, chân đi giày dã chiến, đeo kính bảo hộ và mũ bảo hiểm, trên tay còn cầm một thanh dao găm sắc bén.
Đặt trong tiết trời mùa hè nắng cháy, kiểu ăn mặc này có thể gọi là “trang bị vũ trang”, nhất là trong tình huống thành phố đang bị tang thi bao vây, càng thêm quái dị.
“Không ngờ các người cũng có thể chạy đến được đây.” Diêu Tiểu Hạ nhướng mày. Ngay từ hôm trước tận thế, cô đã chuẩn bị sẵn hai ba lô, nhét đầy nước khoáng, bánh quy, hai thanh quân đao, lều trại, túi ngủ cùng một đống đồ ăn đóng gói hút chân không, gần như nhét kín cả hai ba lô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play