May mắn là chỉ có hơi nước bốc lên nhiều, nồi canh không sao cả.
Cố Diệc Diễn nhanh tay nhấc nắp nồi, cho thêm ít gia vị rồi tắt bếp, sau đó múc canh ra tô bằng một chiếc muôi khác.
Giang Miên lặng lẽ đi theo sau anh từ đầu đến cuối, mắt không rời khỏi động tác thuần thục của anh khi bắt đầu kho thịt, xào khoai tây sợi. Nhìn mùi hương lan toả, cô nuốt nước bọt đánh ực một cái—đúng là... thèm thật.
Cô từng là tay nấu ăn cừ khôi, chỉ là đã qua mấy thế giới không đụng đến căn bếp… giờ tay nghề cũng sắp thành dĩ vãng mất rồi.
Thấy Cố Diệc Diễn dọn xong đồ ăn, Giang Miên nhanh nhẹn cầm chén đũa theo sát anh đi ra phòng ăn, giống như cái đuôi nhỏ.
Hai món mặn một món canh—nhìn mâm cơm nóng hổi bày trước mặt, sau chuỗi ngày ăn bánh mì khô khốc và cháo loãng, mắt Giang Miên gần như sáng rực.
Cố Diệc Diễn mỉm cười, nhẹ nhàng ấn cô ngồi xuống ghế, đưa bát cơm đã múc sẵn cho cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play