“Cao lãnh kiểu gì chứ? Đều là mấy chiêu lặt vặt để quyến rũ bảo bối nhà tôi thôi.”
Cố Diệc Diễn vừa nói, vừa để mắt đến động tác nhỏ của Giang Miên – cô khẽ xoa eo mình, động tác mơ hồ nhưng không lọt khỏi ánh mắt anh. Trong đôi mắt sâu thẳm thoáng qua một tia thấu hiểu, anh vươn tay, đặt lên eo cô, nhẹ nhàng xoa bóp.
Nhưng lời nói vừa dứt, Giang Miên liền quay đầu liếc nhìn anh, nghi ngờ hỏi lại: “Hả? Anh…”
“Ừ, anh nhớ ra rồi,” Cố Diệc Diễn cười nhạt, “Tuy không nhiều, nhưng có vẻ đều liên quan đến em.”
Thực ra, từ sâu trong tiềm thức, anh luôn có cảm giác mình đã quên điều gì đó rất quan trọng. Nhưng càng cố nhớ, đầu óc lại càng trống rỗng.
Thế nhưng khi nhìn thấy gương mặt sinh động, linh khí đầy mình của Giang Miên, thứ gì nên quên thì cứ để nó bay xa, tận chín tầng mây cũng được.
“Vậy anh nhớ ra điều gì?” – Giang Miên đầy mong chờ, ánh mắt sáng rỡ, giống như hy vọng anh có thể nhớ lại tất cả những lần cô cố gắng “tẩy não” anh từ lúc hai người ở bên nhau đến nay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT