Cố Diệc Diễn mặt không hề có chút xíu ngại ngùng nào, bình thản đến mức khiến người ta khó tin. Dù sao anh cũng đã sớm biết đám người Vương Lực đã tỉnh từ lâu.
Anh đang hôn bạn gái của mình, có gì mà phải xấu hổ? Nếu có người nên xấu hổ thì cũng là Vương Lực bọn họ – những kẻ âm thầm quan sát mới đúng.
Anh thản nhiên kéo tay Giang Miên đi đến cửa hang. Ngoài động cũng tối chẳng kém gì trong hang, Giang Miên chỉ có thể mơ hồ thấy được bóng dáng lờ mờ của mấy người trong nhóm.
Cô muốn hất tay anh ra, nhưng lại bị Cố Diệc Diễn nắm chặt, không cách nào thoát được.
Toàn thân cô chỉ thấy xấu hổ đến mức muốn tìm cái hố chui xuống cho xong.
Vương Lực và những người còn lại cũng mang vẻ mặt hơi lúng túng, nhưng may mắn thay, bóng đêm quá dày đặc, không ai nhìn rõ biểu cảm của nhau.
Anh ta khẽ ho hai tiếng, rồi lên tiếng phá tan bầu không khí ngượng ngập, “Cố tiên sinh, Giang tiểu thư… hôm nay trời có vẻ… hơi khác thường.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT