Đây là một hang động tự nhiên nằm sâu trong núi, vách đá nham nhở rêu xanh phủ kín, từng cơn gió lạnh lùa qua khe đá khiến không khí thêm tĩnh mịch. Trông qua cũng biết, nơi này chưa từng có dấu chân người chạm tới.
Vương Lực sau khi sắp xếp người gác đêm, liền quay sang bảo mọi người tranh thủ nghỉ ngơi lấy sức.
Cố Diệc Diễn ngồi tựa lưng vào vách đá lạnh, vòng tay ôm trọn Giang Miên vào lòng, giọng nói khẽ đến mức chỉ hai người nghe thấy:
“Miên Miên, nghỉ một lát đi.”
“Hay là anh để em xuống đi? Ngồi thế này em thấy anh...”
Còn chưa kịp nói hết câu, tay Cố Diệc Diễn đã nhẹ nhàng che lên mắt cô:
“Ngoan, ngủ đi. Đừng làm phiền mấy người kia nghỉ ngơi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play