Giang Miên ôm một bó hoa hồng to tướng, theo sau Giang Dật bước vào phòng khách thì bắt gặp cảnh tượng ba người: ba mẹ cô và Thẩm Dạ, đang trò chuyện rôm rả, hòa hợp đến lạ.
Giang Dật cau mày nhìn sang Thẩm Dạ, đối phương chỉ nhẹ nhàng cười, ánh mắt dịu dàng như nước lại không rời khỏi bóng dáng phía sau anh—chính là Giang Miên.
Những đóa hoa hồng rực rỡ như lửa, đỏ thắm và căng mọng, phối cùng chiếc váy trắng tinh khôi của Giang Miên tạo nên một khung cảnh khiến người ta không thể rời mắt. Cứ như là thưởng thức một màn trình diễn thị giác tuyệt mỹ.
Thẩm Dạ ánh mắt khẽ dao động, bước lên một bước rồi hỏi nhẹ, “Bó hoa này… có thể tặng anh không?”
“Ơ… Ờ, tất nhiên rồi!” Câu hỏi bất ngờ khiến Giang Miên hơi lúng túng, nhưng cô vẫn nhanh tay chỉnh lại phần cuống, đưa bó hoa sang cho anh.
Thẩm Dạ đón lấy, ôm hoa vào ngực như ôm chính cô gái nhỏ, cúi đầu khẽ hít một hơi, nụ cười trên môi chậm rãi nở ra, mang theo một loại thoả mãn sâu kín.
“Cảm ơn Miên Miên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT